Chủ Nhật, tháng 10 12, 2014

Lướt web ẩn danh trên Firefox với ZenMate

Thành phần mở rộng ZenMate sẽ giúp bạn lướt web ẩn danh, truy cập những webiste bị giới hạn, mã hóa dữ liệu truyền tải qua Firefox,…

Để cài đặt ZenMate, bạn mở Firefox, truy cập địa chỉhttps://zenmate.com > nhấn Add ZenMate For Free > Allow > Install Now.
Sau khi cài đặt xong, trên thẻ mới mở ra, bạn nhập địa chỉ email vào ô trống, nhấn Get secured now. Lúc này, ZenMate sẽ gửi mật khẩu đăng nhập đến hộp thư, bạn truy cập vào đó xem mật khẩu rồi thực hiện đăng nhập.
Xong, để lướt web ẩn danh thông qua proxy, bạn nhấn biểu tượng ZenMate trên thanh công cụ, gạt nút ở góc dưới bên phải sang vị trí ON. Nếu muốn đổi vị trí, bạn nhấn Change location, nhấn nút Choose chọn vị trí mới.
Ngoài Firefox, ZenMate còn hỗ trợ Chrome, Opera.
Theo Echip

Thứ Năm, tháng 9 25, 2014

9X dọn vệ sinh thành giám đốc, doanh thu 400 triệu/tháng

Để có được một công ty sản xuất kẹo với doanh thu 400 triệu/tháng, chàng trai 22 tuổi Thiện Lương phải trải qua gần 20 nghề như dọn vệ sinh, phát tờ rơi, bảo vệ, MC đám cưới.
Lâm Huỳnh Thiện Lương (sinh viên năm cuối, khoa Cơ khí, ĐH Công nghiệp TP.HCM) đang là giám đốc của cơ sở kẹo que mang chính tên mình ở TP.HCM. Mỗi ngày, cơ sở cho ra đời khoảng 4.000 cây kẹo, với doanh thu trung bình 400 triệu/tháng. Để được ngồi trong văn phòng sạch sẽ, mát lạnh như hiện tại thì chàng giám đốc mới 22 tuổi mất gần 4 năm trời trầy trật với khởi nghiệp và làm đủ mọi nghề.
Thích cơ khí, bén duyên với kinh doanh
Sỡ dĩ Thiện Lương chọn học khoa cơ khí vì từ thuở bé đã thích nghịch ngợm đồ điện tử. Cậu hay chế tạo ra những món đồ chơi từ mô tơ, pin, đèn… “Mình thích máy móc, kỹ thuật và thấy học cơ khí rất hợp. Từ khi cấp 3, mình vẫn mong muốn thành một kỹ sư hơn tất cả mọi công việc khác nên chọn ngành chế tạo máy”, Lương khẳng định.
IMG_9409
Chàng trai bán kẹo que Lâm Huỳnh Thiện Lương.
Nghĩ vậy, làm vậy mà cơ duyên lại đưa đẩy anh chàng gốc Hoa đến với kinh doanh. Năm lớp 12, Thiện Lương thử nhận bán kẹo que để kiếm thêm tiền tiêu vặt. Cậu học trò mang ra công viên 30/4 bán hàng nhưng không mấy người mua, chỉ lời được 35 ngàn/ngày. Lương giải thích: “Có lẽ do mình không có duyên bán hàng vì có tật nói ngọng, nói lắp”.
Bán được 1 tuần thì cậu nghỉ bán để tập trung vào việc học. Nhưng từ lần thử nghiệm ấy, Lương lại dần thích thú với kinh doanh. Trước hết, anh nghĩ rằng môi trường này sẽ giúp bản thân cải thiện khả năng giao tiếp vốn còn kém. Vì vậy, khi mới chỉ là tân sinh viên, chàng trai 9x đã xin đi làm nhiều công việc.
Cậu quan niệm: “Cũng như nhiều người thành đạt khác đều trải nghiệm từ những công việc rất nhỏ. Mình cũng bắt đầu từ vậy, với mỗi công việc sẽ cho mình những kỹ năng, trải nghiệm khác nhau. Nghĩ lớn những làm những việc nhỏ trước. Hơn nữa, mình cũng phải làm thêm để trang trải cuộc sống vì không muốn ảnh hưởng tới gia đình”.
Công nhân vệ sinh., làm bảo vệ và ăn ngày một bữa
Công việc đầu tiên Lương làm thời sinh viên là làm nhân viên một hệ thống thức ăn nhanh. Kiếm tiền và trên hết là học quy trình quản trị kinh doanh là mục đích của cậu. Làm suốt trong 6 tháng, Lương được đề xuất lên vị trí nấu ăn nhưng anh chỉ muốn làm phục vụ vì: “có thể giúp mình học giao tiếp, kỹ năng…”.
Lương cũng hay đảm nhận vị trí dọn phòng vệ sinh, lau sàn nhà 10 phút/lần vì cho rằng việc này sẽ giúp mình có tính tỉ mỉ, quan sát. Những buổi đào tạo kỹ năng cho nhân viên, Lương đều ghi âm, quay phim lại để về nhà học thêm, nhất là về khả năng thuyết trình.
1392001_712599188783409_4385911886613499920_n
Từ bán kẹo que ở công viên, sau đó Lương làm thêm rất nhiều công việc khác.
Rồi sau đó, cậu thử sức bằng việc mở quán cà phê ở sân thượng. Không có vốn nên phải xoay sở mượn mỗi người một ít. “Quán cà phê không lỗ nhưng mình chẳng có lời”, Lương nói. Bởi vì bao nhiêu lợi nhuận dù không nhiều cậu lại để trả nợ, lo cho sinh hoạt. Trong thời gian đó, Lương cũng đi làm cò nhà trọ. Một lần, chở khách đi xem trọ thì bị mất chiếc xe mượn của bạn và lại phải gánh thêm nợ. Thời gian này, có khi Lương phải đi phát tờ rời để đủ trang trải cuộc sống.
“Có nhiều lúc mình không đủ tiền nạp card điện thoại, có khi cả ngày chỉ dám ăn một bữa cơm. Quán cà phê mở được 4 tháng thì phải ngưng vì bị tăng giá thuê và không đủ tiền gia hạn hợp đồng”, chàng trai 9X kể.
Cứ việc gì tốt mà có tiền thì làm nên sau đó Lương tiếp tục đi làm MC đám cưới ở tận Bình Dương, tham gia đóng diễn viên phụ, nhân viên bất động sản, bán bảo hiểm, buôn điện thoại… Thời điểm Tết năm 2013, 9X này đi làm bảo vệ đường hoa Nguyễn Huệ, có lúc làm đến 38 tiếng liên tục để có tiền mua quần áo đi bán lề đường.
Dịp 8/3 năm 2013, Lương lại quay trở lại bán kẹo que. Lần này anh tập trung hẳn một nhóm, có hẳn ban quản trị kinh doanh, lên kế hoạch rõ ràng. Nhóm của Lương tỏa khắp các công viên, khu vui chơi của TP.HCM và xuống tận Vũng Tàu bán. Những cây kẹo đủ hình thù đẹp mắt, lời chào hàng ngọt ngào… giúp lần đi buôn này thành công. Từ đó, Lương tiếp tục gắn bó và mở rộng mô hình bán kẹo que.
Doanh thu 400 triệu/tháng với kẹo que hạnh phúc
Lương tiếp tục cùng nhóm bán đi bán kẹo que với quy mô ngày càng mở rộng ra tận Đà Lạt, Nha Trang… Trung bình, riêng Lương kiếm được khoảng 10 triệu/tháng. Tuy nhiên vì muốn có công ty, cơ sở sản xuất đàng hoàng nên anh đều dành dụm làm vốn và nghiên cứu phương thức làm kẹo.
10268431_724723414237653_7897461140272962345_n
Mô hình bán kẹo que của Lương phát triển.
Những lần thử nghiệm làm kẹo tại phòng trò thất bại, khi thì ngọt, lúc lại chua quá, rồi những đơn hàng lớn bị lỗi… càng khiến chàng trai gốc Hoa quyết tâm gầy dựng. Anh gây dựng kênh bán hàng cả offline và online, cải tiến bằng những dịch vụ độc đáo, gần gũi giới trẻ như khắc tên, vẽ chibi… lên kẹo.
Đến tháng 5/2014,  Lương mở một xưởng sản xuất với số vốn hơn 100 triệu trên đường Quang Trung (Q.Gò Vấp). Trước kia, mỗi ngày chỉ làm được 500 cây kẹo thì nay xưởng đã sản xuất đến 4.000 cây/ngày. Từ chưa đến 20 nhân viên, hiện tại Lương đã quản lý trên 50 người.
Anh còn tặng miễn phí giỏ kẹo cho trẻ em nghèo để các em bán, nhận người khuyết tật vào xưởng làm kẹo. Lương gọi sản phẩm của mình là kẹo que hạnh phúc. Chàng giám đốc tuổi 22 lý giải: “Điều này bắt nguồn từ 3 nhân tố: người làm ra sản phẩm, sản phẩm và người bán sản phẩm đều thấy hạnh phúc khi mua, bán kẹo”.
Sau một thời gian công ty đi vào hoạt động, đã có nhiều đơn hàng đổ về, nhiều nơi xin làm đại lý. Thời gian sắp tới, Lương sẽ tiếp tục mở rộng thị trường cũng như tạo dựng đội ngũ bán hàng chuyên nghiệp hơn.
Nguồn Zing

Thứ Sáu, tháng 9 05, 2014

Giám đốc trung tâm tiếng Anh bỏ đại học giữa chừng

Hơn 2 năm sau khi khởi nghiệp với 40 triệu đồng đi vay để mở lớp học, hiện trung tâm của Phương có 9 cơ sở tại Hà Nội và TP HCM

Sinh năm 1989 tại Hòa Bình, từ nhỏ, Bùi Thị Phương đã nổi tiếng ở vùng quê nghèo vì học giỏi, chịu khó. Cấp I, cấp II đều học trường làng, lên cấp III Phương thi đỗ vào lớp chuyên Lý, trường THPT chuyên Hoàng Văn Thụ (TP Hòa Bình).
Với thành tích học tập đáng nể, từng đại diện cho trường tham gia đội tuyển thi quốc gia môn Vật lý, Phương thi đỗ vào Đại học Ngoại thương Hà Nội. Từ năm đầu của bậc cử nhân, cô đã nung nấu ý định kinh doanh. Gia đình không có điều kiện, nhưng do học giỏi nên nhiều họ hàng tin tưởng cho cô vay hơn 30 triệu để mở một shop thời trang trong một con ngõ phố Chùa Láng. Một thời gian sau, công việc thuận lợi nên cô mở thêm 2 cửa hàng nữa. 
Không dừng lại ở đó, cô sinh viên còn mở thêm một nhà hàng chuyên bán Pizza, mỳ Ý và cơm văn phòng. Những công việc này giúp cô đủ trang trải cho việc học tập và phụ giúp gia đình. Tuy nhiên, với cô sinh viên năm thứ 4 đầy tham vọng, Phương bắt đầu cảm thấy nhàm chán và muốn tìm cho mình một hướng đi mới, dài hơi hơn. Cô nhượng lại các shop thời trang, còn cửa hàng bánh thì cho người nhà quản lý để dành thời gian ấp ủ cho kế hoạch mới.
E-Phuong-450-7712-1409826884.jpg
Giám đốc trung tâm ngoại ngữ Aten chưa từng tốt nghiệp đại học. Ảnh: NVCC
Phương cho biết những năm đại học, các môn của cô đều có kết quả không tệ. Tuy nhiên, riêng với ngoại ngữ, mặc dù rất chịu khó nhưng cô cảm thấy rất bế tắc trong phương pháp học và kết quả không mấy khả quan, thậm chí đứng cuối ở lớp.  
"Có kỳ thi mình chép bài ngoại ngữ của bạn. Thực sự đó là một cảm giác không mấy dễ chịu. Tuy nhiên, khi ấy mình lại khá bế tắc trong phương pháp học môn ngoại ngữ này. Nhận thấy rất nhiều sinh viên rơi vào tình trạng đó nên mình có ý tưởng sẽ mở trung tâm tiếng Anh", Phương kể.
Nảy ra ý tưởng như vậy nhưng bắt tay vào làm là một điều không dễ dàng trong khi cô còn đang bận với những kế hoạch học tập và tốt nghiệp của một sinh viên năm cuối. Lúc đó, Phương có suy nghĩ sẽ nghỉ học để triển khai kế hoạch kinh doanh. Tất nhiên, biết được ý định đó, cả gia đình cô kịch liệt phản đối.
"Ai cũng nói chỉ còn mấy tháng nữa là lấy bằng đại học tại sao không cố gắng. Mẹ khuyên nhủ không được thì mắng mỏ nhằm thay đổi suy nghĩ của mình. Tuy nhiên, tính cách của mình vốn là như vậy, không thể chờ đợi thêm được nữa. Mình cũng tự tin với kế hoạch và sẵn sàng với mọi điều xấu nhất nên đã không suy nghĩ lại", Phương kể.
Đầu năm 2012, cô nghỉ học và triển khai kế hoạch mới với 40 triệu đồng để trang trải tiền thuê 2 phòng học và một giáo viên. Đến tháng 3 năm đó, Trung tâm ngoại ngữ mang tên Aten của cô đi vào hoạt động. Để tiết kiệm chi phí do thời gian đầu, khi học viên chưa đông, Phương phải tự tay làm tất cả mọi việc, thậm chí là dọn nhà vệ sinh cho trung tâm. 
Một khó khăn khác cũng đòi hỏi cô phải tìm ra hướng giải quyết, đó là cải thiện trình độ tiếng Anh của bản thân. Bởi vì nếu làm quản lý một trung tâm ngoại ngữ mà chính mình lại học môn này rất tệ thì không ổn. Phương mua sách, CD về tự mày mò để tìm ra phương pháp học đúng đắn nhất. Vài tháng sau, lượng học viên ổn định, cô thuê được địa điểm lớn hơn, chuẩn hóa chương trình học, và tuyển dụng giáo viên... Và đến nay, trung tâm đã có 9 cơ sở với khoảng 300 nhân viên. Mỗi ngày, một cơ sở có 10 đến 20 lớp học. 
"Tuy là trung tâm ngoại ngữ cho những người học ngoài giờ nhưng cũng có những nội quy thưởng phạt cho học viên, giáo viên một cách rõ ràng. Mình muốn tạo ra một môi trường học tập, làm việc nghiêm túc và hiệu quả", Giám đốc Aten nhấn mạnh nguyên tắc điều hành trung tâm.
Phương cũng cho biết, những kiến thức về quản trị, đào tạo nhân sự, phát triển hệ thống, mạng lưới kinh doanh... cô đều tự mày mò đọc sách. Cô đang ấp ủ rất nhiều kế hoạch kinh doanh mới như mở trường mầm non với các phương pháp giáo dục hiện đại, có cam kết đầu ra. 
Với câu hỏi "Làm sao khởi nghiệp khi không có tiền?", Phương cho biết, các bạn trẻ đừng ngại ngần vay mượn.
"Những người trẻ muốn khởi nghiệp hầu hết đều phải đi vay mượn trong quy mô có thể của dự án. Tuy nhiên, không làm được lớn luôn thì bắt đầu từ nhỏ, rồi tích tiểu thành đại, chính vì thế, chỉ cần một vài triệu cũng có thể làm được rồi", cô chủ trẻ bộc bạch.
Ngọc Minh

 
 

Thứ Sáu, tháng 6 20, 2014

HÀNH TRÌNH 3 NĂM TỪ CHIẾC XE ĐẠP ĐẾN CƠ NGHIỆP KINH DOANH BẠC TỶ CỦA CÔ CHỦ NHỎ

Gặp em lần đầu tại quán cà phê do em làm chủ, tôi cứ nghĩ em chỉ là nhân viên chạy bàn. Không có ấn tượng gì nhiều lắm ngoài lúc nào cũng tươi cười và nói chuyện như trẻ con. Mà đúng là trẻ thật, hôm nay thì mới là sinh nhật lần thứ 21 của em. Nếu không có người nói ra, chắc chả ai tin được cô bé mới 3 năm trước đây đặt chân ra Hà Nội để học đại học bây giờ đã là “bà chủ” của hai cửa hàng đồng hồ thuộc dạng lớn tại thành phố Hà Nội và TP Hồ Chí Minh, 1 shop thời trang và mới đây là thêm 1 quán cà phê.

Tôi thực sự bất ngờ và cảm thấy thú vị về những gì em đã làm được, và sau đó là một dấu hỏi không hề nhỏ. Sau khi biết được câu chuyện của em, tôi đã đề nghị được viết lại và chia sẻ lên trang cá nhân của mình, đầu tiên thì em không đồng ý vì em không muốn “nổi tiếng”, phần nữa là vì em thấy những gì mình làm được cũng chưa có gì lớn lao để mà show ra cả. Nhưng rồi tôi cũng "dụ dỗ" được để em đồng ý, với lý do đưa ra là “Nó sẽ truyền cảm hứng cho rất nhiều bạn trẻ khác dám nghĩ dám làm.”



700 NGHÌN ĐỒNG THÌ LÀM ĐƯỢC GÌ ?
- Năm 2011, An ra Hà Nội học đại học. Trong lớp An gần như 100% là nữ, ngay khi bước vào năm nhất một thời gian, cô bé này phát hiện ra một điều, các bạn của mình có thể quên sách vở khi tới lớp nhưng gần như không bạn nào quên mang theo mỹ phẩm cả. Và thế là ý tưởng kinh doanh nảy ra ngay với cô bé này. Sau một thời nhịn ăn nhịn mặc, dành dụm được 700k, An khởi sự việc kinh doanh của mình với 1 tấm bạt nylon rộng cỡ 1m2 trên vỉa hè ở khu vực chợ nhà xanh và bày bán các loại mỹ phẩm giá rẻ cho sinh viên.
- Em chia sẻ với tôi: ”Em chọn khu vực đó để kinh doanh vì thời điểm đó em để ý ở chợ nhà xanh rất nhiều cửa hàng quần áo phụ kiện giá rẻ cho sinh viên nhưng gần như chưa có hàng mỹ phẩm nào.” Đơn giản là thấy NHU CẦU ĐANG CÓ + ÍT BỊ CẠNH TRANH nên làm thôi.
Đầu tiên thì An lấy mỹ phẩm từ quê nhà lên để bán (nhà em ở gần cửa khẩu, nên có thể mua được hàng Thái Lan với giá tốt), sau đó thấy việc làm ăn tốt, em chủ động đi tìm các mối hàng lớn ngoài Hà Nội để nhập hàng. Và ý tưởng có phần “ngây thơ” đó của An đã mang lại cho em khoảng 300 – 500k/ngày. Nhiều hơn cả em mong muốn.

HÃY SỐNG TỐT VỚI TẤT CẢ MỌI NGƯỜI XUNG QUANH
- Việc kinh doanh mỹ phẩm đang diễn ra thuận lợi thì trường chuyển địa điểm học, An đành bỏ dở công việc đang "kiếm ăn tốt" của mình. Nhưng không lâu sau đó, cô bé không chịu ngồi yên này đã lại tiếp tục phi vụ kinh doanh tiếp theo. Ở trọ gần trường thuỷ lợi, khu vực có rất nhiều quán trà đá vỉa hè, An cũng nảy ra ý tưởng kinh doanh trà đá. Nhưng để có được một ô vỉa hè ở khu vực đó là cả một vấn đề, không có quan hệ, không có ai "bảo kê" thì đừng hòng tranh được. Thế là một thời gian, An thường xuyên tham gia vào các hoạt động tình nguyện, các đội bóng sinh viên ở trong trường, hầu như ngày nào em cũng “lôi” theo rất nhiều bạn bè ra đó uống trà đá, tới mức các bà chủ quán trà đá không ai là không nhớ em. Mọi người ai cũng quý em vì tính xởi lởi nhiệt tình và lễ phép.
- Sau khi đã có quan hệ khá tốt với mọi người quanh khu vực đó, An mới xin phép các quán trà đá xung quanh cho em một ô nhỏ để tự kinh doanh. Một ngày em chỉ bán đúng 2 tiếng không hơn, vì còn bận việc học. Tất nhiên là chả ai nỡ từ chối con bé cả, thế là phi vụ tiếp theo trot lọt. Em bày được 3 cái bàn và 15 cái ghế nhựa trong góc của mình. Việc đun nấu nước pha trà và phụ bưng bê, em giao cho 2 bạn sinh viên khác làm, với điều kiện cho 2 ban đó được ở cùng nhà trọ miễn phí. Thế là mỗi ngày bà chủ quán trà đá nhỏ tuổi nhất khu cũng kiếm thêm được vài trăm nghìn đồng.
- “Bây giờ em không bán trà đá nữa nhưng góc đó của em vẫn được giữ nguyên, nếu anh thích thì cứ ra đó mà bán em để lại cho” An cười.
- Cảm ơn em, bao giờ thất nghiệp anh sẽ ra đó kiếm ăn :3

NẾU BẠN CỨ LÀM NHÂN VIÊN MÃI, BẠN SẼ KHÔNG TỰ QUYẾT ĐỊNH ĐƯỢC TƯƠNG LAI CỦA MÌNH
- Bán trà đà một thời gian, tuy cũng kiếm được khá tiền nhưng An biết đấy không phải là nghề có thể tạo dựng tương lai vững chắc cho mình. Cô bé gác việc bán trà đá lại, quay ra tìm công việc khác. Lúc này trong đầu An có một băn khoăn lớn, tại sao có rất nhiều người trẻ ra lập nghiệp lại thành công, còn rất nhiều người khác lại không làm được. Để trả lời câu hỏi đó, em quyết định đi tìm các cửa hàng có chủ là người trẻ tuổi mà kinh doanh buôn bán phát đạt để xin vào làm nhân viên. Sau một thời gian đi tìm việc, em cũng xin được vào làm ở một shop thời gian khá lớn do một ông chủ trẻ sở hữu.
- Thời gian làm việc ở shop đã mang đến cho em một kinh nghiệm quý báu, hãy bán CÓ LÃI NHỎ thôi nhưng phải TĂNG QUY MÔ bán hàng lên. Shop thời trang này với phương châm là bán lẻ rẻ như bán buôn luôn có một lượng khác rất lớn và ổn định, tuy tiền lãi trên mỗi chiếc áo quần rất thấp so với các shop khác, nhưng do khách hàng đa phần là sinh viên và lượng khách khá ổn định nên làm ăn rất tốt. Dù chỉ là nhân viên đứng bàn hàng tại shop, An tự về nhà mày mò lên internet đăng sản phẩm lên các trang rao vặt để có thêm khách hàng cho riêng mình. Thế là không chỉ có được tiền lương từ việc bán hàng tại shop, An còn có thêm cả thu nhập từ việc kinh doanh online của mình nữa. Lúc đó việc kinh doanh online chưa phát triển như thời điểm hiện tại, nhưng có những tháng thu nhập của em từ việc bán hàng online còn cao hơn cả lương và thưởng tại shop cộng lại.
- Thấy em bán hàng tốt, chủ của shop thời trang đó cũng rất tin tưởng em. Sau đó một thời gian, được chủ shop đồng ý, em đã dành một góc nhỏ trong chính shop đó để tiếp tục niềm đam mê trước đó của mình, kinh doanh mỹ phẩm, nước hoa. Mọi việc diễn ra sau đó thuận lợi khi mà khách hàng đến mua quần áo cũng mua mỹ phẩm của em rất nhiều. Tiền kiếm được từ bán mỹ phẩm còn nhiều hơn cả tiền thu nhập từ bán thời trang, khách quen của shop mỹ phẩm nho nhỏ con con đó ngày một nhiều hơn. 
- Thế nhưng chính việc kinh doanh thuận lợi đó lại khiến cho em mất đi chính lợi thế của mình, khi chủ shop thấy lượng khách hàng mua mỹ phẩm ngày một nhiều và doanh thu từ đó không hề nhỏ, họ đã đề cập “xin” lại góc nhỏ đó của em để kinh doanh. Tất nhiên là em chả thế nào để ngăn cản họ được, vì đó là nhà của họ.
- Lúc đó em có tức tối hay hoang mang không ?
- Không đâu anh, em sớm biết việc đó thế nào cũng xảy ra mà, chỉ là nó đến sớm hơn em tưởng thôi.
- Một chút buồn cũng không có à ? Tôi hỏi.
- Có chứ anh, nhưng em buồn một chút thôi. Em cũng tiếc lắm vì mọi thứ đang rất suôn sẻ, nhưng em lúc nào cũng nghĩ “thua keo này ta bày keo khác”, An cười.

THUA KEO NÀY TA BÀY KEO KHÁC – HÃY ĐI CHIẾM LĨNH THỊ TRƯỜNG NGÁCH 
- Sau khi bị chiếm mất “cơ nghiệp” đầu tiên của mình, An đã quyết tâm với bản thân “Không thể đi làm thuê nữa, mình phải tự quyết định việc kinh doanh của mình.” Em tìm được một cửa hàng thời trang ở ngay gần shop cũ và đặt vấn đề xin thuê chung mặt bằng với họ. Nói là mặt bằng cho oách thôi chứ thực ra em cũng chỉ xin đặt 1 chiếc tủ kính nho nhỏ, nhưng em vẫn chịu 20% tiền thuê. Tất nhiên là họ đồng ý. Lúc đó em rất trăn trở là cần phải bán cái gì, vì tất cả khách hàng quen mua mỹ phẩm chỉ biết tới cửa hàng cũ, nếu chỉ bán mỹ phẩm thì sẽ không thể cạnh tranh lại được. Rồi mày mò tìm hiểu thị trường một thời gian, An nhận thấy các bạn trẻ đang có mốt diện đồ đôi, quần áo đôi, phụ kiện đôi… và em nhanh chóng tìm ra một ngách gần như chưa ai chiếm lĩnh để mình chen vào – đồng hồ đôi. 
- Nghĩ là làm, An bắt đầu lên các trang rao vặt miệt mài đăng tin rao bán các sản phẩm đồng hồ đôi. Kết quả không nằm ngoài dự đoán, các topic của em đón nhận được rất nhiều phản hồi tốt, rất nhiều người quan tâm đến mặt hàng của em. Chỉ trong 1 tuần đầu tiên, khách hàng đến đông tới mức có ngày em phải lóc cóc đạp xe đạp đi lấy hàng tới 2 lần về mới phục vụ được. Trong thời gian đó cũng nhiều bạn sinh viên đặt vấn đề nhập hàng với giá buôn, em cũng đồng ý luôn, thậm chí các bạn đó có thể dẫn khách ra thẳng cửa hàng của em lấy hàng. Em cũng đồng ý cho các bạn không cần phải thanh toán trước nhập hàng sau, sinh viên mà, vốn liếng chưa nhiều chỉ có nhiều bạn bè thôi. Các “mối buôn” của em vì đó cũng bán rất khá. Em nhận thấy HÃY GIÚP ĐỐI TÁC CỦA MÌNH SỐNG TỐT và MÌNH CŨNG SẼ SỐNG TỐT. 
- Cùng thời gian đó việc kinh doanh của cửa hàng mà em xin thuê đi xuống, chủ cửa hàng không thể tiếp tục kinh doanh nên em phải gánh luôn toàn bộ chi phí mặt bằng. Lúc đó em cũng lo lắm vì không biết có gánh được không, vì tuy việc kinh doanh thuận lợi nhưng chi phí kinh doanh lại khá cao, lượng vốn quay vòng lại phải đủ lớn. Thời điểm đó phân khúc em đánh vào là các loại đồng hồ giá rẻ và khách hàng phần lớn cũng chỉ là sinh viên. Em lại phải suy nghĩ tìm phương cách để cải thiện việc kinh doanh, và bắt đầu nghĩ tới việc kinh doanh phân khúc cao cấp hơn. Lúc đó với em là lúc mệt mỏi nhất, vừa phải lo việc học hành lại phải gánh vác toàn bộ việc kinh doanh một mình, nên việc ăn uống nghỉ ngơi của em cũng rất thất thường, có lúc em ước một ngày có 48 tiếng để có thể làm được mọi việc. Mãi sau này có một cậu em họ em từ quê ra Hà Nội học thì em mới có thêm người phụ. Lúc này em không phải tự đạp xe lóc cóc đi nhập hàng về nữa mà đã có cậu ấy đèo đi.

TAI NẠN, RỦI RO CHỈ LÀ CƠ HỘI ĐỂ MÌNH ĐI ĐƯỢC XA HƠN
- Vào lúc việc kinh doanh đang vất vả nhất thì hai tai nạn lien tiếp xảy ra với An, chiếc xe đạp cùng em đi khắp nơi suốt thời gian qua bị mất, sau đó đúng 1 tuần, thì con bé ngây thơ ngờ nghệch bị kẻ gian vào tận cửa hàng thôi miên rồi lấy đi chiếc iphone, tài sản quý giá nhất của nó lúc đó, vừa là phương tiện liên lạc, vừa là chiếc máy ảnh để up ảnh sản phẩm lên mạng. –Em vẫn còn nhớ như mới hôm qua, lúc em tỉnh ra là bị lừa mất chiếc iphone, em chạy chạy chân đất đuổi theo nó mà cả ngõ nhìn thấy, bác xe ôm cho em nhảy lên đuổi theo, đằng sau lưng là cậu em họ đuổi theo chị (cũng đi chân đất nốt) Nhưng không đuổi nổi, thế là mất… bi hài lắm anh ạ.
- Lúc đó cả hai chị em suy sụp lắm luôn, không biết phải làm thế nào. Trong cái iphone đó còn là bao nhiêu số điện thoại làm ăn với cả ảnh sản phẩm của em nữa. Nhưng em cũng không cho phép mình buồn lâu, một phần là vì nhìn thấy cậu em họ, em không muốn nó suy sụp khi nhìn thấy mình chán nản, một phần là vì câu nói quen thuộc “thua keo này ta bày keo khác” lại vang lên trong đầu, em thôi buồn ngay … tối hôm đó. Và em lại suy nghĩ xem làm thế nào để cải thiện việc kinh doanh của mình, gia tăng được doanh thu nhiều hơn, để không phải tiếc nuối rầu rĩ chỉ vì mất một cái xe đạp và một cái iphone  
 - Thời gian này em bắt đầu tìm hiểu các cửa hàng lớn về trong lĩnh vực đồng hồ, cả online và offline. Quá trình nghiên cứu em nhận ra rằng các mẫu đồng hồ của họ không được đẹp và phong phú lắm, em có cảm giác rằng em có thể cung cấp hàng cho họ. Và nghĩ là làm, em bắt đầu lên kế hoạch tới gặp họ trực tiếp để đặt vấn đề. Trước khi đi em cũng chuẩn bị rất kỹ, xem xét các loại hàng họ có rồi ngồi lọc ra những mẫu đồng hồ mà em thấy là đẹp và thời trang nhất để cho họ xem.
– Em bị khùng hả, ai làm ăn với trẻ ranh như em ? Tôi hỏi. Vâng, em cũng biết sẽ bị từ chối, nhưng em nghĩ, nếu mình chưa thử thì không thể nào nói là không thể được. - An nói.
Và phép màu xảy ra thật, sau vài ngày đi lân la khắp các nhà phân phối đồng hồ, bị từ chối không ít lần, thì đã có nơi đầu tiên đồng ý nhận hàng của em. Tất nhiên em để cho họ giá mà em phải bù lỗ rất nhiều. Nhưng không quan trọng, em chấp nhận phần thiệt trước để tạo dựng được uy tín. Đơn hàng đầu tiên của em là 100 chiếc đồng hồ, lúc đó em rất lo lắng vì số tiền em phải bỏ ra là rất lớn, gần như là em đã bỏ ra đến đồng tiền cuối cùng của mình. Em lo nhất là nếu họ không bán hàng được nhanh thì em chết đói mất. (nó liều vãi nồi cả nhà ạ) Nhưng may mắn cho em là đợt hàng đó được tiêu thụ rất nhanh, em nhanh chóng có các đơn hàng thứ hai, thứ ba… tiếp theo,  rồi các đối tác thứ hai, thứ ba… dần dần em cũng tìm được sau đó. Cảm giác lúc đó thật tuyệt vì những NỖ LỰC NIỀM TIN của mình đã được chứng minh bằng KẾT QUẢ.

THAY VÌ TRANH NHAU MIẾNG BÁNH NHỎ, HÃY CÙNG CHIA NHAU MIẾNG BÁNH LỚN
- Việc kinh doanh cũng từ đó mà đi lên, lượng đơn hàng ngày một nhiều hơn, em cũng nhập hàng về nhiều hơn để phân phối cho các cửa hàng. Nhưng là một quy luật tất yếu, thấy thị trường đồng hồ có vẻ kiếm ăn tốt nên bắt đầu nhiều bên nhảy vào, cạnh tranh giành mối hàng của em. Nhưng lúc đó em đã tạo dựng được một uy tín đủ lớn với các mối buôn rồi nên cũng không bị ảnh hưởng nhiều lắm. Cho đến khi có một bên, họ có nguồn hàng cũng giống như em và ép giá xuống để giành lấy thị phần. Lúc đó các mối buôn của em bắt đầu liên hệ với em và đặt vấn đề, nếu em không down giá xuống thì sẽ không lấy hàng của em nữa.
- Em cũng khá đau đầu về vấn đề này, vì nếu giờ mình hạ giá xuống, chưa chắc đối thủ đã ngừng lại, nếu họ có lực, họ có thể lại tiếp tục down giá xuống, lúc đó cả mình cả họ đều thiệt, chỉ có các mối buôn kia là có lợi. Làm thế nào để chiến thắng trong cuộc chiến này… Lúc đó em đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng em đã tìm ra giải pháp, ĐÔI BÊN CÙNG THẮNG. Em liền lập tức liên hệ với đối thủ cạnh tranh lớn nhất của mình, hẹn gặp họ để bàn bạc. Giải pháp của em là hai bên sẽ không làm giá để dìm nhau nữa, mà cùng nhau nâng giá lên bằng nhau với tỷ lệ lợi nhuận cao hơn, và cùng nhau chia sẻ các mối buôn của mình. May mắn làm sao, đối thủ của em cũng đồng tình với phương án đó của em. Buổi nói chuyện chỉ diễn ra ngoài một quán trà đá. Và bây giờ, từ đối thủ, bọn em trở thành những đối tác lớn nhất, thậm chí là bạn bè tốt của nhau…

NGƯỜI PHỤ NỮ THỰC SỰ LÀ NGƯỜI PHỤ NỮ LÀM CHỦ ĐƯỢC CUỘC SỐNG CỦA MÌNH
Và thế là cô bé tỉnh lẻ đạp xe đạp ngày hôm nay đã có trong tay một hệ thống phân phối không nhỏ, mở thêm một cửa hàng trong TP HCM, bên cạnh đó cô còn mở thêm một cửa hàng thời trang nho nhỏ ở quê nhà, tạo thêm công ăn việc làm cho các thành viên trong gia đình nữa.
- Mẹ em có tự hào về những gì em làm được không ? 
- Không đâu anh ơi, ngược lại khi thấy những gì em đã làm, mẹ em còn rất buồn và thất vọng nữa. Gia đình em không được êm ấm, ba mẹ sống ly thân từ khi còn rất nhỏ, mẹ em luôn hướng cho em rằng hãy học thật giỏi rồi kiếm một người chồng kha khá, tất cả tương lai đối với em là như vậy.
- Em có buồn vì mẹ không hiểu mình không ?
- Có chứ anh, dù em sẽ cố gắng hoàn thành nốt việc học của mình để mẹ được vui lòng, nhưng em sẽ không ngừng cố gắng để chứng minh cho mẹ em thấy, đại học không phải là con đường duy nhất để có một cuộc sống tốt đẹp. Quan trọng là bạn phải tự đứng vững trên đôi chân của mình. Một cuộc sống hạnh phúc không thể nào được xây dựng trên một nền tảng tài chính yếu kém.
- Em kiếm tiền giỏi vậy, mẫu người chồng của em là người thế nào, có cần siêu nhân như em không :3 ?
- Em cũng bình thường mà anh ơi (cười). Với em chỉ cần một người đàn ông hiểu và luôn luôn ủng hộ mình là điều tuyệt vời nhất rồi, tất nhiên anh ấy cũng phải biết kiếm tiền nữa, đàn ông là phải có bản lĩnh chứ anh. 
- Em có lời nào tới các bạn trẻ không ?
- Thường đa phần các bạn trẻ đều cho rằng phải có vốn liếng lớn mới có thể kinh doanh được. Em muốn chứng minh cho các bạn thấy rằng, không cần bạn phải có một xuất phát điểm tốt mới có thể kinh doanh làm giàu. Em tin rằng nếu em đã có thê đi lên chỉ từ một chiếc xe đạp và 700 nghìn đồng thì ai cũng có thể làm được. Chỉ cần bạn đừng ngồi nghĩ một chỗ mà hãy đứng dậy và hành động, tất nhiên cũng đừng làm một cách không có sự tìm tòi nghiên cứu, hãy học hỏi kinh nghiệm từ những người thành công đi trước và từ trải nghiệm của chính bản thân mình. Và đừng bao giờ nản chí, thua keo này ta bày keo khác.
- Cảm ơn em vì những chia sẻ.

Info:
Tên thật: Nguyễn Tường An
Ngày sinh: 26/4/1993

Thứ Hai, tháng 6 09, 2014

Để thành triệu phú tuổi 30

Người giàu dùng nợ làm đòn bẩy đầu tư và gia tăng dòng tiền. Còn người nghèo dùng nợ để mua những thứ làm cho người giàu càng giàu thêm.
Grant Cardone là triệu phú tự thân nổi tiếng của Mỹ với ba công ty trị giá hàng triệu USD. Ông đã viết nhiều cuốn sách nằm trong top bán chạy của New York Times. Cardone cũng dẫn chương trình radio tên Cardone Zone, được coi là “Chuyên gia bán hàng hàng đầu” và “Chuyên gia huấn luyện doanh nghiệp hàng đầu” để theo dõi trên Twitter. Ông đã chia sẻ kinh nghiệm làm giàu của mình trên Entrepreneur.
grant-cardone-7899-1402209500.jpg
Grant Cardone đã trở thành triệu phú khi chỉ mới 30 tuổi. Ảnh: Lesterdiaz Online
Năm 21 tuổi, tôi tốt nghiệp Đại học, rỗng túi và nợ nần. Nhưng đến năm 30 tuổi, tôi đã trở thành triệu phú. Nếu làm theo 10 bước sau đây, tôi đảm bảo bạn sẽ có tài sản triệu USD năm 30 tuổi.
1. Luôn theo sát tiền bạc
Để trở nên giàu có, bước đầu tiên là phải tập trung tìm cách tăng thu nhập. Thu nhập ban đầu của tôi là 3.000 USD một tháng. Nhưng sau 9 năm, nó đã là 20.000 USD. Hãy luôn theo sát tiền bạc, vì nó sẽ buộc bạn kiểm soát doanh thu và tìm ra cơ hội.
2. Đừng khoe khoang
Tôi không mua đồng hồ hay ôtô xa xỉ cho đến khi công ty và các khoản đầu tư của mình có thể sinh ra nhiều nguồn thu nhập ổn định. Tôi vẫn lái chiếc Toyota Camry khi trở thành triệu phú. Hãy nổi tiếng vì sự chăm chỉ trong công việc, thay vì những đồ rẻ tiền bạn mua được.
3. Tiết kiệm để đầu tư
Lý do duy nhất tôi tiết kiệm tiền là để đầu tư sau này. Hãy đặt tiền vào nơi an toàn, đừng dùng với bất kỳ trường hợp gì khác, dù là khẩn cấp. Việc này sẽ buộc bạn thực hiện bước 1 (tăng thu nhập) thật nghiêm túc.
4. Tránh các khoản nợ không giúp bạn kiếm ra tiền
Hãy tự đặt ra nguyên tắc rằng đừng bao giờ đi vay nếu nó không giúp bạn kiếm ra xu nào. Tôi chỉ vay tiền mua xe nếu tôi biết nó có thể hỗ trợ mình trong việc tăng thu nhập. Người giàu dùng nợ làm đòn bẩy đầu tư và gia tăng dòng tiền. Còn người nghèo dùng nợ để mua những thứ làm cho người giàu càng giàu thêm.
5. Đặt tiền là ưu tiên hàng đầu
Hàng triệu người trên thế giới ước được giàu có, nhưng chỉ những người coi đó là ưu tiên mới đạt được. Để giàu có và duy trì tài sản, bạn cần đặt tiền làm ưu tiên số một. Tiền cũng giống người bạn gái hay ghen vậy. Bạn lờ nó, nó cũng sẽ lờ bạn đi. Hay tồi tệ hơn, nó sẽ bỏ bạn để đến với người biết coi trọng.
6. Làm việc thật chăm chỉ
Tiền không có khái niệm về đồng hồ, thời gian biểu hay nghỉ lễ đâu. Và bạn cũng nên như thế. Tiền yêu những người chăm chỉ.
Năm 26 tuổi, tôi làm trong ngành bán lẻ. Cửa hàng đóng cửa lúc 7h tối. Nhưng bạn vẫn có thể thấy tôi ở đó lúc 11h để cố kiếm thêm. Đừng bao giờ cố trở thành người thông minh nhất hay may mắn nhất. Chỉ cần bạn chăm chỉ hơn tất cả mọi người là được.
7. Đừng chấp nhận nghèo
Tôi đã từng rất nghèo, và việc đó thật tệ. Hãy loại bỏ trong đầu bạn mọi ý nghĩ rằng nghèo cũng chẳng sao. Bill Gates từng nói: “Sinh ra nghèo khó không phải là lỗi của bạn. Nhưng nếu chết đi mà vẫn thế, đó mới chính là lỗi của bạn”.
8. Học theo các triệu phú
Phần lớn chúng ta sinh trưởng trong gia đình nghèo hoặc trung lưu. Việc này đã hạn chế suy nghĩ và tư tưởng của các bạn chỉ trong tầng lớp đó. Tôi đã nghiên cứu nhiều triệu phú và học theo cách họ làm. Hãy chọn một “gia sư” triệu phú cho bản thân và học hỏi họ. Phần lớn người giàu đều rất hào phóng chia sẻ kiến thức và kinh nghiệm của mình.
9. Để tiền làm những việc lớn
Đầu tư là công thức giàu có của rất nhiều triệu phú. Bạn nên kiếm được nhiều tiền từ đầu tư hơn là làm việc. Công ty thứ hai tôi thành lập có vốn ban đầu là 50.000 USD và tôi đã nhận được 50.000 USD mỗi tháng trong 10 năm qua. Khoản đầu tư thứ 3 của tôi là vào bất động sản, với 350.000 USD - phần lớn gia tài của mình khi đó. Hiện nay, tôi vẫn giữ bất động sản này và nó vẫn sinh lời đều đặn.
10. Đặt mục tiêu lớn
Hãy nhắm đến 10 triệu USD, thay vì 1 triệu USD. Sai lầm tài chính lớn nhất tôi từng mắc phải là không nghĩ đủ lớn. Trên thế giới này chẳng thiếu tiền đâu, mà chỉ thiếu những người biết đặt mục tiêu lớn mà thôi.

Chủ Nhật, tháng 6 08, 2014

Cắt ghép Video


Cắt ghép Video bằng Avidemux dễ dàng

Avidemux là phần mềm dùng để chỉnh sửa những đoạn Video Clip hoàn toàn miễn phí và hỗ trợ nhiều định dạng khác nhau. Bạn có thể tách bỏ hình ảnh và chỉ lưu lại file âm thanh trên Video đó hoặc ngược lại chỉ lưu ảnh và loại bỏ âm thanh trên Video đó một cách dễ dàng.
Bài viết liên quan
Sau đây Taimienphi.vn xin giới thiệu đến các bạn thêm một tính năng nữa của Avidemux đó là cắt và ghép nối một đoạn Video. Để thực hiện được điều này các bạn làm theo các bước sau
cat ghep video bang Avidemux
Hướng dẫn cắt ghép Video bằng Avidemux
- Để sử dụng Avidemux cắt ghép Video bạn cần tải và cài đặt tiện ích trên máy tính.
- Bạn có thể tải phiên bản mới nhất của Avidemux tại đây
Cắt một đoạn Video
Bước 1: Sau khi tải về máy tính bạn khởi động chương trình Avidemux lên, tại đây bạn Click Menu File chọn Open để mở Video cần cắt ra.
Bước 2: Tại đây bạn Click nút Play để cho đoạn Video đó chạy, bạn xác định đoạn cần cắt và nhấn nút Pause để dừng lại sau đó bạn nhấn vào nút có ghi chữ A để đánh dấu đoạn đầu cần cắt
Bước 3: Sau khi đã xác định được đoạn đầu bạn tiếp tục nhấn nút Play để chạy tiếp rồi lại xác định đoạn cuối của Video cần cắt nhấn nút Pause sau đó nhân nút có ghi chữ B để xác định đoạn sau của Video cần cắt
Bước 4: Vậy là bạn đã xác định được đoạn Video cần cắt.
- Để cắt đoạn này đi bạn Click Menu Edit sau đó click chọn Cut hay phím Ctrl + X
Bước 5: Trước khi lưu File Video bạn cần lựa chọn định dạng của File, bạn Click Video Output để lựa chọn định dạng phù hợp, ở đây tôi chọn FLV
Bước 6: Lưu File, bạn click chọn File sau đó Click Save để lưu Video đó lại
Để ghép (nối) một đoạn Video
Bước 1: Trước khi thực hiện ghép các Video bạn phải căn chỉnh sao cho các đoạn Video cần ghép phải đúng kích thước khung hình và các thông số.
- Bạn mở File thứ nhất cần nối ra (mở như hướng dẫn các bước ở phần trên)
- Sau đó bạn Click chọn Menu File rồi chọn Append (hoặc nhấn tổ hợp phím Ctrl + A) để mở tiếp File Video thứ hai ra
Bước 2: Như vậy là bạn đã tiến hành ghép được hai File Video thành một file Video hoàn chỉnh, để lưu File đó lại bạn Click chọn File sau đó click Save
Bước 3: Lựa chọn phân vùng để lưu File sau đó Click Save
Cuối cùng bạn vào và kiểm tra kết quả mình đã làm được.

Cắt ghép Video bằng Corel VideoStudio

Corel VideoStudio là một công cụ chỉnh sửa Video được nhiều người tin dùng nhất hiện nay. Bởi tính năng chỉnh sửa của chúng hơn hẳn các phần mềm khác. Corel VideoStudio tích hợp thư viện với phong phú các template để bạn sử dụng và tạo nên những Video Clip mang phong cách của riêng mình.
Bạn có thể tải phiên bản mới nhất của Corel VideoStudio tại đây để sử dụng tính năng cắt ghép Video của phần mềm.
1. Cắt đoạn Video
Bước 1: Bạn khởi động chương trình Corel VideoStudio lên tại thẻ Edit bạn Click +Add để tạo một thự mục đặt tên là TaiMienPhi
Bước 2: Click nút mở File để mở Video cần cắt
Bước 3: Tại đây bạn Click nút Play để đoạn Video đó chạy đến chỗ cần cắt bạn Click Pause để dừng lại rồi Click hình cái kéo để cắt Video đó.
Bước 4: Sau khi cắt xong sẽ hiển thị 3 file Video trong đó 1 file là file gốc và 2 file còn lại là bạn vừa cắt làm hai (Hình bên dưới)
2. Ghép hai hay nhiều đoạn Video thành một đoạn Video hoàn chỉnh
Bước 1: Để ghép hai hay nhiều file thành 1 file Video hoàn chỉnh bạn mở những file cần ghép đó ra (mở như trên)
- Sau đó chuyển sang Tab màu vàng như hình bên dưới rồi kéo các file Video đã mở ở trên xuống dưới Tab đó
Bước 2: Bạn có thể xem luôn file sau khi ghép bằng nút Pla
Bước 3: Sau khi bạn đã cắt, ghép được Video theo ý bạn, thì tiếp theo bạn lưu lại những gì bạn đã làm được ở trên như sau:
- Chuyển sang thẻ Share, click vào biểu tượng máy tính (nếu muốn lưu trên máy) sau đó lựa chọn định dạng Video ( AVI hay MPEG…), nhập tên file Video, sau đó Click Start để chương trình lưu Video của bạn lại.
Sau khi chương trình thực hiện xong bạn có thể vào để kiểm tra kết quả mình đã làm được.
 


 


Thứ Sáu, tháng 5 30, 2014

“Tay không” tải nhạc chất lượng cao 320kbps từ Zing MP3, NhacCuaTui

(e-CHÍP Online) - Không cần phải nhờ đến sự hỗ trợ của các công cụ, dịch vụ trực tuyến, bạn vẫn có thể tải nhạc chất lượng cao 320kbps từ Zing MP3, NhacCuaTui dễ dàng.

1. Tải nhạc chất lượng cao 320kbps từ Zing MP3:
Bạn truy cập trang Zing MP3, mở nghe bài hát muốn tải, sau đó sao chép hay ghi lại mã của bài hát thông qua URL trên thanh địa chỉ trình duyệt. Chẳng hạn liên kết http://mp3.zing.vn/bai-hat/Neu-La-Anh-The-Men/ZW67D7O8.html có mã là ZW67D7O8, hoặc liên kết http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ngan-Noi-Nho-Gui-Den-Em-The-Men/ZW66W7BF.html sẽ có mã là ZW66W7BF.
Bước tiếp theo, bạn gõ địa chỉ http://mp3.zing.vn/download/vip/song/mã_bài_hát vào thanh địa chỉ trình duyệt (thay mã_bài_hát bằng mã bạn đã sao chép ở trên, chẳng hạn http://mp3.zing.vn/download/vip/song/ZW67D7O8) > nhấn Enter để tải file nhạc chất lượng cao 320kbps của bài hát về máy.
2. Tải nhạc chất lượng cao 320kbps từ NhacCuaTui:
Bạn cũng truy cập vào trang NhacCuaTui, mở nghe bài hát rồi nhấn nút Tải nhạc để download file mp3 chất lượng cao về máy. Rất chi là đơn giản!
Nếu tải nhạc chất lượng cao theo cách trên không được, bạn thực hiện như sau:
Trước tiên, bạn sao chép hay ghi lại mã số bài hát thông qua URL trên thanh địa chỉ trình duyệt. Chẳng hạn liên kết http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/khong-quan-tam-chi-dan.4Upyxq0QlytX.html sẽ có mã là 4Upyxq0QlytX.
Tiếp theo, bạn gõ địa chỉ http://www.nhaccuatui.com/download/song/mã_bài_hát vào thanh địa chỉ trình duyệt (thay mã_bài_hát bằng mã bạn đã sao chép, chẳng hạn http://www.nhaccuatui.com/download/song/4Upyxq0QlytX) > nhấn Enter.
Lúc nầy, bạn gần như đã có được liên kết tải file nhạc chất lượng cao, bôi chọn và chép lại liên kết nầy (từ đoạn http đến .mp3). Mở trình soạn thảo Notepad, dán liên kết vào. Sau đó, bạn nhấn Ctrl+H, trên hộp thoại mở ra, tại ô Find what, bạn nhập “\/”, ô Replace with nhập “/” (lưu ý, không nhập hai dấu nháy kép). Xong, nhấn Replace All.
Bây giờ, bạn chỉ việc copy liên kết nầy dán lên thanh địa chỉ trình duyệt > nhấn Enter để tải file nhạc chất lượng cao 320kbps về.
Bạn có thể xem hướng dẫn kiểm tra chất lượng file nhạc tại đây.

Thứ Sáu, tháng 5 09, 2014

Từ gầm cầu thang tập thể tới doanh nghiệp triệu USD

Khởi nghiệp từ năm 19 tuổi với nghề bán bánh gối, rồi vật liệu xây dựng, sau hơn 20 năm, chị Bùi Thị Én trở thành chủ một doanh nghiệp có tổng tài sản hàng chục tỷ đồng Sinh năm 1972 trong trong một gia đình có "máu" kinh doanh từ hơn 10 tuổi, Bùi Thị Én (Hà Nội) đã nhiều phen theo chân cha xuống Hải Phòng nhập tôn phục vụ xưởng sản xuất pedan xe đạp (bàn đạp). Lớn hơn một chút, không ít lần chị một mình theo xe đi nhập hàng cho gia đình. Sau khi tốt nghiệp phổ thông và lập gia đình năm 19 tuổi, người phụ nữ này tính ra làm ăn riêng do mức thu nhập của ông xã từ nghề Đông y không được là bao. Ban đầu chị bán bánh gối, bánh tôm, các món chè ở ngay cầu thang khu tập thể căn hộ của hai vợ chồng. Đến năm 1992, nhận thấy nhu cầu của thị trường lớn, chị chuyển sang bán vật liệu xây dựng, trong đó mặt hàng chủ chốt là sứ vệ sinh. Số vốn khởi nghiệp tổng cộng là 5 triệu đồng chị được một người bạn cho vay toàn bộ. Tuy nhiên, nhiều khi cũng không đủ vốn nhập hàng nên có khách gọi điện đặt thì chị mới đi lấy rồi giao cho họ. Trên đề tên cửa hàng, chị còn treo thêm khẩu hiệu "xấu đổi, thiếu bù, đắt trả lại" nên người mua trước giới thiệu người mua sau, vì thế cửa hàng lúc nào cũng tấp nập. M-En.jpg Từ hai bàn tay trắng, hiện chị Én đã trở thành chủ doanh nghiệp có tổng tài sản hàng chục tỷ đồng. Hàng bán chạy nên chị mải mê làm ăn, đến lúc có bầu sắp sinh vẫn đạp xe đi chở gạch ở phố Cát Linh về giao cho khách. Sau khi sinh chưa được một tuần chị Én phải nhờ mẹ chồng trông con để đi bán hàng vì thu nhập của gia đình lúc đó chủ yếu trông vào đây. Công việc kinh doanh thuận lợi nên khoảng một năm sau khi khởi nghiệp, chị tích cóp được một số vốn đủ để thuê cửa hàng, không phải bán ở cầu thang của khu tập thể nữa. Năm 1994, chị mở rộng thị trường ra các tỉnh và trở thành đơn vị phân phối độc quyền trên phạm vi cả nước hoặc khu vực phía Bắc cho một số hãng bình nước nóng, máy bơm, sứ vệ sinh của Ý, Hàn Quốc, Việt Nam. Thời gian đầu, vừa một tay phát triển đại lý ở các tỉnh, chị Én vừa đích thân theo xe đi giao hàng. Thấy mọi việc thuận lợi, chị quyết định "ôm" thêm lĩnh vực sản xuất nhưng mọi việc chẳng mấy chốc đã đổ bể do chưa lường hết những khó khăn. "Lúc đó, tôi chưa có nhiều kinh nghiệm quản lý, kỹ thuật sản xuất thì vừa học vừa làm nên sản phẩm bị hỏng, lỗi không bán được", chị cho biết. Thêm vào đó, biến động về tỷ giá đồng đôla năm 1995 (giá đồng USD đang từ 11.000 đồng tăng lên 15.000 đồng) khiến chẳng mấy chốc chị biến thành con nợ. "Các đơn hàng đều dưới dạng L/C trả chậm, tỷ giá biến động khiến tổng tài sản kinh doanh của tôi lúc đó không đủ để chi trả số tiền nhập hàng", chị Én nhớ lại. Không đủ tiền thanh toán cho đối tác, chị phải thương thảo để tiếp tục nhập và bán hàng. Nhờ uy tín trước đó, các bạn hàng đều đồng ý. Tuy nhiên, để vực lại công việc kinh doanh, chị phải vùi đầu làm việc từ sáng sớm đến đêm, không biết đến ngày nghỉ. Là phụ nữ nhưng giai đoạn này chị làm việc đến mức "không có thời gian để soi gương, chải tóc". Năm 2001, công việc làm ăn ổn định trở lại, chị làm thủ tục thành lập công ty mang tên Ngôi sao May mắn chuyên phân phối độc quyền một số sản phẩm bình nước nóng, sứ vệ sinh, bồn tắm. Đến năm 2009, nhận thấy nợ đọng của khách hàng lớn, lại chậm thu hồi nên chị chuyển sang làm phân phối máy điều hòa, cung cấp và lắp đặt hệ thống điều đoà, lắp đặt kho lạnh, máy lạnh... Đồng thời, chị đầu tư thêm bất động sản, xây dựng chung cư mini. Gần đây, nhận thấy nhu cầu đối với loại nhà liền kề ở ngoại ô thu hút được sự chú ý của nhiều khách hàng, chị lại bắt tay vào triển khai. Từ hai bàn tay trắng, hiện tổng tài sản của công ty lên tới khoảng trên 20 tỷ đồng. Và cũng đã từ rất nhiều năm, chị dành một phần lợi nhuận để làm từ thiện. Trong thời gian điều hành doanh nghiệp, bên cạnh những kiến thức tự học, chị Én đều dành thời gian để tham gia các khóa đào tạo về quản lý, kinh doanh. "Nhận thấy cần kiến thức gì là tôi đi học ngay phần đó. Nhân viên, đối tác của mình đều là cử nhân, thạc sĩ mà mình lại không có đủ kiến thức thì có vẻ không ổn", bà chủ doanh nghiệp chia sẻ. Đối mặt với nhiều sóng gió trên thương trường cũng như những chuyện gia đình, nhìn chị Én có phần chững chạc hơn so với tuổi của mình. Nữ doanh nhân chia sẻ, "khi đã dấn thân vào thương trường thì không được sợ. Còn nếu ai sợ, muốn nhàn đầu óc thì không nên chọn công việc kinh doanh". Ngọc Tuyên

Thứ Năm, tháng 5 08, 2014

Thách thức và cơ hội đối với Việt Nam trong kỷ nguyên mới

Từ 14g ngày 8-5, tác giả của cuốn sách nổi tiếng Thế giới phẳng - Thomas Friedman đang giao lưu trực tuyến với bạn đọc báo Tuổi Trẻ với chủ đề “Thách thức và cơ hội đối với Việt Nam trong kỷ nguyên mới”.
Cùng tham gia buổi giao lưu trực tuyến còn có TS Hoàng Anh Tuấn - viện trưởng Viện Nghiên cứu chiến lược (Bộ Ngoại giao). Đây là dịp bạn đọc được trao đổi với tác giả Thomas Friedman về các vấn đề như: Những phát triển mới về công nghệ xanh, năng lượng xanh, công nghệ sinh học.
Bên cạnh đó, tác giả Thomas Friedman cũng trao đổi về những nội dung liên quan đến các tập hợp lực lượng chính trị, kinh tế thế giới đến năm 2030 và tác động đến các quốc gia, khu vực; Bài học thành công và thất bại của các nước trong 20 năm qua; Những cơ hội và thách thức cho Việt Nam trong kỷ nguyên mới....
NỘI DUNG GIAO LƯU
 * Các nhân tố sẽ làm cho thế giới phẳng hơn trong 10-15 năm tới có khác gì so với các nhân tố làm phẳng thế giới cách đây 10 năm khi ông viết "Thế giới phẳng"?
Tác giả Thomas Friedman: Theo tôi, có 4 nhân tố sau:
1 - Các công cụ có thể giúp chúng ta tạo ra các nội dung, từ máy tính cá nhân đến điện thoại thông minh trong giai đoạn tới rẻ hơn, nhẹ hơn và nhanh hơn.
2 - Khả năng gửi thông tin nói trên từ Internet đến các mạng không dây tốc độ cao và giai đoạn tiếp theo, có thể lên tới lên tới hàng gigabytes.
3 - Khả năng phối hợp với nhau từ phần mềm xử lý công việc (workflow software) đến các trang mạng xã hội như Facebook, công nghệ đám mây và giai đoạn tiếp theo là sự tiếp cận dễ dàng và rẻ hơn.
4 - Chuyển từ Google sang big data để tìm kiếm nội dung và sau đó có thể là các phần mềm mạnh hơn, khả năng tìm kiếm nội dung lớn hơn, truy cập định dạng, chuyển đổi nội dung thành dịch vụ của chúng ta.
Ông Thomas L.Friedman lắng nghe các câu hỏi của độc giả Báo Tuổi Trẻ chiều 8-5. Ảnh: NGUYỄN KHÁNH

* Thách thức gì cho các quốc gia, đặc biệt là nước đang phát triển như VN, thưa ông Thomas Friedman?

- Khi thế giới được kết nối ở mức độ cao và phụ thuộc lẫn nhau thì các nước bị tụt hậu nhanh hơn và cũng có cơ hội để đuổi kịp nhanh hơn.

Nếu như phát triển được các yếu tố nền tảng 1 cách đúng đắn như nhà nước pháp quyền, nền giáo dục tốt, cơ sở hạ tầng tốt thì các nước nhỏ và đang phát triển như Việt Nam sẽ theo kịp thời đại một cách nhanh chóng.

* Theo ông, các cuốn sách của ông có tác động thay đổi tư duy của mọi người về thế giới như thế nào và từ thay đổi tư duy đã dẫn đến thay đổi hành vi ra sao?

- Đây là một câu hỏi rất thú vị. Xin cảm ơn độc giả. Tự tôi trả lời câu hỏi này sẽ một việc không phù hợp và thiếu khiêm tốn.

Tôi luôn tâm niệm rằng công việc của tôi là giúp mọi người khám phá thế giới này. Đó là công việc tôi vẫn đang làm. Nếu cuốn sách của tôi có thể giúp người dân ở mọi nơi trên thế giới thì thật là vinh dự.

Trong chuyến đi Việt nam lần này, nếu tôi chỉ cần biết có 1 người đọc sách của tôi chứ không nói đến nhiều người thì tôi đã rất vui rồi.

Việc tôi có thể giao lưu trực tuyến với hàng nghìn khán giả như chúng ta đang thực hiện đang khiến tôi thực sự hạnh phúc. 

* So với 1 số nước trong khu vực và nhiều nước trên thế giới, Việt Nam vẫn đang ở một khoảng cách khá xa về trình độ phát triển và thu nhập. Vậy theo ông cách thức nào để giúp Việt Nam tạo ra các bước đột phá về phát triển để thu hẹp khoảng cách với các nước láng giềng?

Tác giả Thomas Friedman: Tôi muốn quay lại với 3 nhân tố nền tảng đã nói ở trước, đó là:
(i) Nhà nước pháp quyền;

(ii) Hệ thống giáo dục tốt để người dân tiếp cận công nghệ mới;

(iii) Xây dựng cơ sở hạ tầng tốt, gồm internet băng thông rộng, sân bay, đường xá tốt.

Nhà nước pháp quyền có vai trò hết sức quan trọng đối với việc phát huy sự sáng tạo. Người dân sẽ cảm thấy tự tin để sáng tạo nếu họ cảm thấy an toàn và nhận được lợi ích từ sáng tạo của họ.

Theo tôi, ngày nay gần như tất cả công việc tạo ra thu nhập tốt đều đến từ các công ty mới thành lập.

* Trong thế giới phẳng, có sự tồn tại của nước lớn, nước nhỏ hay không?

Tác giả Thomas Friedman: Tất nhiên tầm vóc của đất nước rất quan trọng.Singapore không thể cạnh tranh trực tiếp với Trung Quốc về số lượng, nhưng Singapore là một ví dụ tốt khi có thể vượt lên sự không thuận lợi về quy mô của chính mình bằng cách xây dựng thành công dựa trên 3 nhân tố cơ bản là giáo dục, cơ sở hạ tầng và Nhà nước pháp quyền.

Nền kinh tế Singapore lớn hơn rất nhiều so với tầm vóc quốc gia, vì Singapore có rất nhiều chính sách đúng đắn để thành công trong 1 thế giới toàn cầu hoá.

Ông Hoàng Anh Tuấn (bên phải) - Viện trưởng Viện nghiên cứu chiến lược ngoại giao - Học viện Ngoại giao trao đổi với ông Thomas L.Friedman về các câu hỏi của bạn đọc Báo Tuổi Trẻ - Ảnh: Nguyễn Khánh
* Ông nghĩ thế nào về vị trí của Trung Quốc trong thế giới phẳng đó, với những thách thức mà Trung Quốc gặp phải như môi trường, hệ thống giáo dục, cơ sở hạ tầng?

Tác giả Thomas Friedman: Trung Quốc có những vấn đề lớn và có thể nói rằng Trung Quốc cũng có những giải pháp lớn.

Ví dụ, Trung Quốc có lượng tiền tiết kiệm rất lớn, có thể giúp Trung Quốc giải quyết các vấn đề nói trên. Tôi cũng cho rằng Trung Quốc có rất nhiều việc cần phải làm; nhưng Trung Quốc đã có những bước tiến rất dài về giáo dục và cơ sở hạ tầng.

Hiện nay, số người dân Trung Quốc sử dụng đường sắt cao tốc nhiều hơn số người Mỹ sử dụng máy bay.
Tuy nhiên, lĩnh vực yếu kém của Trung Quốc là chế độ pháp quyền.

Nếu Trung Quốc không vượt qua thách thức đó thì Trung Quốc khó có thể thành công trong thế giới ngày nay.

Việt Nam có lý do để lo lắng về một nước Trung Quốc hùng mạnh và chúng ta đã chứng kiến một sự kiện trong tuần này ở Biển Đông.

Nhưng tôi cho rằng Việt Nam hoàn toàn cũng phải lo lắng khi Trung Quốc suy yếu. Và một nước Trung Quốc suy yếu với nền kinh tế yếu kém sẽ gây ra các vấn đề khác nhau cho các nước láng giềng. 


* Ông hiểu thế nào về "bẫy" thu nhập trung bình? Ở Việt Nam đang có thảo luận ở về việc Việt Nam có rơi vào "bẫy" thu nhập trung bình hay không? Việt Nam cần làm gì để thoát khỏi "bẫy" thu nhập trung bình? (Trân Thanh Tu, 31 tuổi, thanhtutct@)
- Tác giả Thomas Friedman: Đạt được mức thu nhập trung bình là thực hiện các biện pháp cải cách ban đầu giúp thu nhập người dân Việt Nam tăng từ 2 USD/ngày - 5 USD/ngày.
Thoát khỏi bẫy thu nhập trung bình tức là nâng mức thu nhập lên tới 5 tới 10 USD/ngày, thậm chí 20 USD/ngày.
Để làm được việc này, Việt Nam cần tiến hành cải cách sâu rộng hơn để giúp giải phóng sức lao động của người dân, đặc biệt là sự sáng tạo.
Điều này đòi hỏi phải tiến hành tư nhân hoá doanh nghiệp nhà nước, cải cách hệ thống giáo dục một cách thực sự.
Tôi phải nói rằng Việt Nam nên tiến hành cải cách sâu rộng hệ thống luật pháp và tư pháp để bảo đảm sự rõ ràng của hệ thống cũng như cải cách hệ thống chính trị, tự do báo chí, tự do ngôn luận, và bầu cử thường xuyên để chọn ra bộ máy lãnh đạo.
* Theo ông, để thành công trong thế giới phẳng, những người trẻ cần phải làm gì? (Lê Thanh Hà, 25 tuổi)
- Có 3 vấn đề các bạn phải quan tâm, đó là: kĩ năng, kiến thức và động lực.
Trước hết các bạn nên tập trung học tốt các môn như: toán học, tin học - là những môn khoa học cơ bản mà nếu bạn không được trang bị các kĩ năng cơ bản như vậy các bạn sẽ không thể sáng tạo.
Sau đó các bạn cần có và biết cách sử dụng các kĩ năng và tạo ra các giá trị. Tôi cho rằng ông chủ đầu tiên của các bạn không quan tâm đến những gì các bạn biết vì Google biết và cung cấp thông tin về tất cả mọi thứ.
Ông chủ đầu tiên của các bạn sẽ chỉ quan tâm đến các bạn làm được những gì từ kiến thức các bạn có. Và các bạn cần hiểu rằng bạn cần có kĩ năng để làm ra các giá trị giá tăng.
Cuối cùng, bạn cần có động lực. Đối với các bạn trẻ, thế giới chưa bao giờ "mở" như thế giới ngày nay. Thế giới không còn những ngăn cách lớn và tất cả chúng ta hoàn toàn có thể tiến lên.
Hôm qua 7-5, tổng giám đốc Viettel có nói với tôi rằng mục tiêu trong 10 năm tới là người Việt Nam đều sử dụng điện thoại thông minh. Tôi cho rằng không có sự ngăn cản về công nghệ số, chỉ có sự ngăn cản khi chúng ta không có động lực để chúng ta làm những việc chúng ta cần làm để thành công trong thế giới toàn cầu hóa ngày hôm nay.
Toàn cảnh cuộc giao lưu trực tuyến tại Hà Nội - Ảnh: Nguyễn Khánh
* Chiến tranh với Mỹ chấm dứt từ năm 1975. Nhưng thật ra nó chưa bao giờ kết thúc hẳn vì hàng ngày ở Việt Nam đều có người bị thương hoặc chết do bom mìn còn sót lại cũng như vẫn còn nhiều người bị ảnh hưởng bởi chất độc da cam. Ông nghĩ thế nào về điều này? (Lê Thị Hồng Mai, lthmai2020@....)  
- Với tư cách là 1 người Mỹ, tôi thấy điều này thật kinh khủng. Và tôi thấy chúng tôi (phía Mỹ) phải có trách nhiệm hợp tác với Việt Nam để giải quyết các di sản do chiến tranh để lại một cách dứt khoát và lâu bền.
Cuộc chiến tranh đó đã phá hoại 1 thế hệ cả người Mỹ lẫn người Việt Nam và chúng tôi không muốn cuộc chiến tranh đó lại phá hoại.
* Ông đã từng đến nhiều nơi có xung đột. Hiện nay tình hình ở Biển Đông đang nóng lên với việc Trung Quốc đưa giàn khoan đến biển Việt Nam. Theo ông, người dân Việt Nam nên phản ứng thế nào và làm gì trong bối cảnh đó? (Nguyễn Văn Nam, 35 tuổi)
Ông có thể cho biết đôi chút về đời tư, gia đình của ông: Vợ ông làm nghề gì, ông có mấy người con. Ông có thể kể đôi chút về họ. Quan niệm của ông về hạnh phúc và nuôi dạy con cái như thế nào? Các con ông có theo nghề viết, phê bình như ông không? (Trần Ngọc Thảo, 32 tuổi, elle@...)
- Vợ tôi là giáo viên phổ thông và đã nghỉ hưu.
Cô con gái lớn của tôi năm nay 28 tuổi là giáo viên nhưng giờ đang học về kinh doanh.
Con gái út 26 tuổi và đã lập gia đình hiện nay đang là biên tập viên cho đài phát thanh công cộng quốc gia NPR.
Về hạnh phúc, tôi muốn nhắc lại câu trả lời trước của tôi, người ta sẽ thấy hạnh phúc khi được phát huy các tiềm năng của mình.
Tôi cảm thấy rất may mắn vì tôi lớn lên ở nước Mỹ vào thời điểm mà tôi có thể phát huy các tiềm năng của tôi.
Về nuôi dạy con cái, điều quan trọng nhất là tin tưởng vào con, nói với chúng rằng chúng có thể làm những việc chúng muốn làm, không được lười biếng.
Nước Mỹ có câu ngạn ngữ: Người thành công là người mắc nợ với xã hội. Đấy là cách mà chúng tôi khuyến khích con chúng tôi: chúng phải có tinh thần cống hiến cho xã hội.

- Trước hết, tôi không biết chi tiết cụ thể vấn đề này. Nhưng tôi hiểu rằng Việt Nam đang tìm cách bảo vệ lợi ích quốc gia theo cách hiểu của mình về luật quốc tế. Việt Nam cần tiếp tục làm việc đó thông qua các kênh pháp lý.
Nhưng tôi nghĩ rằng điều quan trọng nhất Việt Nam cần phải nghĩ đến bây giờ là mình có đòn bẩy gì.
Việt Nam không bao giờ có lực lượng hải quân mạnh như Trung Quốc.
Cách duy nhất là Việt Nam cần có đồng minh để có thể tiếp cận với sức nặng của Trung Quốc.
Điều quan trọng là Việt Nam cần phải đưa vấn đề này ra các diễn đàn luật pháp quốc tế. Đồng thời, cần nêu mạnh việc của mình thông qua các đồng minh.
Phương châm cần là "Đi nhẹ nhàng và mang theo một cái gậy thật to".
* Đây là lần thứ hai ông đến Việt Nam. Xin ông chia sẻ về lần đầu tiên và cảm nhận của ông khi trở lại lần này? (Trịnh Phương Thảo, 34 tuổi)
- Có quá nhiều thay đổi từ năm 1995 đến nay. Điều rõ nhất là có nhiều ô tô và ít xe máy hơn. Có nhiều nhà đầu tư nước ngoài hơn và hiện nay có nhiều hơn sự tự do trong công việc của mình.
20 năm trước đây, tôi không thể tưởng tượng được có thể có không gian và công nghệ như hiện nay để thực hiện các công việc.
Đối với vị khách không thường xuyên như tôi, có sự phát triển rất lớn về kinh tế tại đất nước của các bạn.
Tuy nhiên, cải cách chính trị thì có vẻ như còn rất ít và có nhiều khát khao hơn từ người dân để tốc độ cải cách tăng lên trong thời gian thời.
Tôi hi vọng rằng những khát khao từ người dân sẽ gặp được quyết tâm của giới lãnh đạo để Việt Nam tiến hành cải cách nhanh, sâu rộng, hiệu quả hơn.
* Điều ông thú vị nhất khi ông làm nhà báo là gì? (Vũ Văn Kiên )
- Tác giả Thomas Friedman: Tôi cho rằng điều mà thú vị nhất đối với tôi là được đi và gặp nhiều người ở rất nhiều nơi trên thế giới.
Hai tuần trước tôi đã đến Ukraine, giờ tôi ở Việt Nam và hai tuần tới, tôi sẽ đến khu tự trị của người Kurd ở Iraq.
Điều thứ hai là tôi sử dụng bài viết của tôi để khích lệ mọi người làm những việc tốt đẹp, dù họ là quan chức chính quyền hay các tổ chức phi chính phủ.
Ông Thomas L.Friedman tập trung suy nghĩ để trả lời câu hỏi của bạn đọc Báo Tuổi Trẻ - Ảnh: Nguyễn Khánh
* Số lượng học sinh, sinh viên Việt Nam sang Mỹ du học ngày càng nhiều và tăng rất nhanh. Theo ông, nền giáo dục Mỹ có thể giải quyết khó khăn hiện nay của Việt Nam? Bên cạnh đó, có tình trạng nhiều sinh viên Việt Nam tìm cách ở lại làm việc cho các công ty Mỹ dẫn đến chảy máu chất xám? Việt Nam cần làm gì để chống lại tình trạng này? (Tuấn Nguyễn, Nam Định).
- Nền giáo dục tốt nên là một nền giáo dục có thể cung cấp cho sinh viên kiến thức và kỹ năng cần thiết, và nhất là một động lực cống hiến.
Một cách tổng thể, cách tốt nhất để chống chảy máu chất xám là xây dựng một môi trường ở Việt Nam nhằm giúp các bạn trẻ có thể thực hiện được ước muốn của mình, khai thác được hết tiềm năng của họ.
Hãy bảo đảm rằng các bạn xây dựng được nền pháp trị, sự kết nối với thế giới và môi trường đó giúp cho sinh viên cảm thấy muốn và có thể trở về Việt Nam để phát huy hết tiềm năng của mình.
* Thưa ông Friedman, phải chăng khi lấy hình ảnh phẳng cho nền kinh tế hiện nay ông đã nhìn thấy điểm dừng, ngắt quãng và không liên tục ở một khía cạnh nào đó? (Nguyễn Văn Tin, 1993, 21 tuổi)  
- Tác giả Thomas Friedman: Khi tôi nói thế giới phẳng, tôi đã đề cập đến nền tảng công nghệ mà ở đó ngày càng có nhiều người có thể tiếp cận một cách bình đẳng với nhau.
Ý tôi không phải là thế giới bình đẳng về kinh tế mà là sự bình đẳng trong cách tiếp cận để con người có thể cạnh tranh, cộng tác và kết nối với nhau.
Về phần không phẳng của thế giới hay nói cách khác là lực lượng tàn phá hoặc làm chậm lại sự lan toả của công nghệ, tôi có thể kể ra một số nhân tố như: chủ nghĩa dân tộc, chiến tranh, sự thất bại của nhà nước, chủ nghĩa cực đoan và nghèo đói triền miên.
* Ông nhìn nhận thế nào về vai trò của khoa học xã hội trong thế giới phẳng? (NGUYỄN PHƯƠNG ĐÔNG, 45 tuổi, nguyenphuongdong247@)
- Thomas Friedman: Khoa học Xã hội cực kì quan trọng. Bạn sẽ không trở thành người có văn hóa nếu chỉ biết về hóa học hoặc toán học. Bạn cần phải biết lịch sử, văn học, âm nhạc, thơ, nghệ thuật...
Tôi cho rằng hiện nay, yếu tố quan trọng tạo ra sự sáng tạo là sự kết hợp giữa khoa học tự nhiên và khoa học xã hội, nhất là kết hợp khoa học xã hội với toán học, công nghệ, kể cả thống kê.
Sáng tạo sẽ nảy sinh khi chúng ta có thể so sánh và đối chiếu hai phương pháp nghiên cứu và cách tiếp cận khác nhau.
Vì thế tôi cho rằng khoa học xã hội có vai trò to lớn. Tuy nhiên điều quan trọng là chúng ta phải kết hợp nó với các ngành khoa học khác để tạo ra động lực mới, sáng tạo mới.
* Ông nghĩ thế nào về sức mạnh cứng, sức mạnh mềm của một quốc gia? Ông nhìn thế nào về sức mạnh cứng và sức mạnh mềm của Việt Nam? (Mai Hương, 31 tuổi, huong.nguyen.mai@....)
Thomas Friedman: Sức mạnh cứng rõ ràng là sự kết hợp kinh tế và quân sự, và chúng được đo bằng số lượng vũ khí cũng như xe tổng sản phẩm quốc nội (GDP).
Sức mạnh mềm là khả năng bạn xây dựng đất nước của mình khiến các quốc gia khác muốn học hỏi. Đó là cách tôi quan niệm về sức mạnh cứng và sức mạnh mềm.
Việt Nam sẽ có sức mạnh mềm nếu các nước láng giềng của Việt Nam muốn học theo mô hình của Việt Nam.
* Trong cuốn sách "Từng là bá chủ," ông đã kết luận rằng Mỹ đang bị tụt hậu và vị trí của Mỹ đang bị thách thức bởi các quốc gia đang trỗi dậy như Trung Quốc? Ông có ý kiến gì thêm?
Thomas Friedman: Mục đích chính của tôi trong cuốn sách đó không phải so sánh Mỹ với Trung Quốc. Mục đích của chúng tôi là so sánh nước Mỹ trước kia với chính nước Mỹ hiện nay. Đó là lý do tôi đặt tên cuốn sách là "That used to be us." Tôi không định kết luận là Mỹ thua Trung Quốc.
Lập luận chính của tôi là Mỹ đã thực hiện công thức thành công trong 200 năm qua dựa trên 5 nguyên tắc cơ bản: giáo dục, pháp quyền, cơ sở hạ tầng, đầu tư nghiên cứu cơ bản bằng ngân sách nhà nước và chính sách nhập cư.
Và lo ngại của tôi là nước Mỹ đang xa dần công thức dẫn tới thành công trên. Và cuốn sách của tôi không yêu cầu mọi người đó đọc lại lịch sử của Trung Quốc, Brazil hay các quốc gia nào khác mà kêu gọi người Mỹ hãy xem lại lịch sử Mỹ và tìm lại công thức thành công của nước Mỹ.
* Mỹ nhiều lần tuyên bố "tái cân bằng" hướng về châu Á - Thái Bình Dương. Theo ông sự quan tâm này, trong đó có quan tâm đến tình hình Đông Nam Á và Biển Đông, đang ở mức độ nào, nhất là vì Mỹ cũng đang có nhiều vấn đề nội bộ và nhiều điểm nóng khác trên thế giới cần quan tâm, ví dụ như Ukraine?
Thomas Friedman: Rõ ràng ảnh hưởng của cuộc khủng hoảng kinh tế từ năm 2008 và 2 cuộc chiến tranh Iraq và Afghanistan đến nước Mỹ đã tác động lên chính sách Tái cân bằng đối với châu Á khiến việc triển khai chính sách này không mạnh mẽ như nhiều người mong muốn.
Vấn đề là Tổng thống của chúng tôi vừa đến đây và sự hiện diện của hải quân Mỹ tại khu vực vẫn rất mạnh mẽ nên các bạn không phải lo lắng về việc Mỹ sẽ rời khỏi khu vực.
Cuối cùng, tôi xin gửi lời cảm ơn độc giả của báo Tuổi Trẻ đã hỏi những câu hỏi rất thú vị.
TUỔI TRẺ ONLINE
Sinh năm 1953, Thomas Friedman đang phụ trách chuyên mục đối ngoại của tờ The New York Times (Mỹ).
Ngoài những cuốn sách, bài báo về toàn cầu hóa đã làm nên tên tuổi của mình, Thomas Friedman cũng đã xuất bản nhiều cuốn sách bán chạy về biến đổi khí hậu (cuốn Nóng, Phẳng, Chật; 2009); vị trí của nước Mỹ sau vụ khủng bố 11-9 (Kinh độ và thái độ: Khám phá thế giới sau sự kiện 11-9; 2002); thách thức của nước Mỹ thời hiện tại (Ðã từng là nước Mỹ; 2011- đồng tác giả với Michael Mandelbaum).
Ân bản mới Thế giới phẳng của Thomas Friedman do Nhà xuất bản Trẻ phát hành