Thứ Bảy, tháng 8 17, 2013

Nam sinh 9X sở hữu hơn 5 tỷ đồng từ nghề tay trái

Lớp 12, Đặng Trần Anh đánh liều mượn gia đình 1 tỷ đồng để kinh doanh bất động sản và sau 3 năm, Trần Anh sở hữu khối tài sản gần 5,5 tỷ đồng, cùng mức thu nhập 12-15 triệu đồng/tháng. Đặng Trần Anh (21 tuổi, sinh viên ngành Marketing, ĐH Ngân hàng TP.HCM) hiện đang sở hữu một căn nhà mặt tiền 4 tỷ đồng, một căn 1 tỷ cùng 500 triệu đồng trong tài khoản. Toàn bộ tài sản Trần Anh sở hữu đến qua việc kinh doanh bất động sản từ hồi lớp 12. Ngoài ra, Anh còn làm môi giới bất động sản, bán đồ handmade bằng đất sét, dạy chữ cho học sinh…
Ở tuổi 21, Trần Anh đã sở hữu một khối tài sản lớn lên đến 5,5 tỷ đồng.
Ở tuổi 21, Trần Anh đã sở hữu một khối tài sản lớn lên đến 5,5 tỷ đồng.
Cậu học trò lớp 12 và tiền tỷ
Có cha làm bác sĩ, mẹ làm giáo viên nhưng Trần Anh không thích theo nghiệp của cha mẹ. Ngay từ bé, cậu đã có năng khiếu về điện tử, kỹ thuật. Lúc nhỏ, Anh hay đạp xe ra chợ Nhật Tảo (Q.10) mua linh kiện về lắp ráp ra các món đồ chơi, hay tháo thiết bị điện tử trong nhà ra nghịch. Lên cấp 3, Anh tự sửa chữa, đi láp ráp máy tính, phòng máy. Cha mẹ hướng mình thi vào trường Bách khoa. Mình cũng từng nghĩ sẽ theo kỹ thuật nhưng rồi quyết định chọn kinh doanh”, Trần Anh nói về việc chọn trường thi đại học. Trần Anh đến với kinh doanh từ kinh nghiệm của cha mẹ cậu. Đầu năm lớp 12, Anh hay theo hai người tìm hiểu về thị trường bất động sản, làm giấy tờ nhà đất, phụ đăng tin rao vặt. Những kinh nghiệm góp nhặt, học hỏi được thúc đẩy cậu học trò lớp 12 chuyên Toán đứng ra kinh doanh tự lập.

Cầm 1 tỷ đồng trong tay mình thấy cũng phiêu nhưng vẫn tự tin

Đặng Trần Anh
Trần Anh giải thích: “Thấy những căn nhà lớn của cha mẹ mình và đối tác hay các căn hộ cao cấp của các công ty bất động sản rất khó bán trong khi các căn nhà nhỏ cấp 3, cấp 4 giá dưới 1 tỷ lại được nhiều người tìm mua nên mình muốn kinh doanh bất động sản theo hướng đó. Đủ 18 tuổi, mình liều mượn nhà 1 tỷ đồng để khởi nghiệp. Ý tưởng của Trần Anh ban đầu không được gia đình ủng hộ. “Vì cha mẹ cho rằng những căn nhà nhỏ cấp 3, cấp 4 lợi nhuận ít hơn nhiều so với căn hộ cao cấp. Mình phải mất một thời gian giải thích, thuyết phục thì phương án của mình mới được chấp nhận. Khi ấy số tiền 1 tỷ đồng nhanh chóng được đáp ứng”, Trần Anh cho biết. Có tiền trong tay, Anh bỏ ra mua căn nhà cấp 4 diện tích vỏn vẹn 27 m2 ở cư xá Phú Lâm B (Q.6) với giá 400 triệu, sửa và trang trí lại nhà hết 50 triệu. Hơn một tuần sau, cậu bán lại được với giá 600 triệu đồng. Trần Anh chia sẻ: “Cầm 1 tỷ đồng trong tay mình thấy cũng phiêu nhưng vẫn tự tin. Vì kinh doanh bất động sản không sợ lỗ, tiền của cha mẹ cho mượn nên không lo bị siết nợ. Mình cũng đã kinh nghiệm, nhiều kiến thức được học trong trường đại học và còn có sự chỉ dẫn của gia đình”.

Chỉ là nghề tay trái

Sau căn nhà đầu tiên mua bán suôn sẻ, Trần Anh dốc hơn 1 tỷ đồng còn lại mua thêm 2 căn nhà, tổng trị giá hơn 1 tỷ đồng. Sau ba tháng, Anh bán được 2 căn và tiếp tục mua nhà. Sau ba năm theo bất động sản, Trần Anh đã bán được 7 căn nhà, một miếng đất.Hiện tại Anh đang sở hữu một nhà mặt tiền trị giá 4 tỷ đồng, một nhà trị giá 1 tỷ cùng 500 triệu đồng trong tài khoản. Hai căn nhà đang được Anh cho thuê, mang về cho cậu 12 triệu mỗi tháng.
trần anh
Trần Anh bên căn nhà mặt tiền trị giá 4 tỷ đồng của mình.
Căn nhà mặt tiền 4 tỷ đồng khiến Trần Anh nhớ về kỉ niệm khó quên để được quyền sở hữu ngôi nhà đó. Chủ ngôi nhà cần bán gấp để trả nợ, với giá thấp hơn khá nhiều so với mức được ngân hàng định giá. Sau khi đặt cọc, chỉ còn thiếu 50 triệu đồng để mua được. Trong lúc chờ đợi chủ nhà tìm kiếm nhà mới với thời hạn 2 tháng, Anh liên tục đi môi giới bất động sản, làm đồ handmade, đi dạy thêm chữ đẹp cho học sinh để kiếm đủ 50 triệu đồng. Nhiều đêm mình trằn trọc mất ngủ để nghĩ cách xoay đủ số tiền đó, vừa đi học về lập tức chạy đi tìm người để môi giới, buổi tối thức khuya làm các đơn đặt hàng handmade. Sau kỳ đó mình đen nhẻm, sụt đi 4 kg. Từ đó, cạch luôn chuyện mua bán khi số tiền vượt quá tầm”, Trần Anh chia sẻ. Ngoài kinh doanh, môi giới bất động sản, Trần Anh còn tự làm đồ handmade từ đất sét để bán.
Ngoài kinh doanh, môi giới bất động sản, Trần Anh còn tự làm đồ handmade từ đất sét để bán.
Với những thành công bước đầu, Trần Anh cảm thấy hài lòng. Cha mẹ và bạn bè cũng bất ngờ với thành quả cậu có được. Anh tự nhận mình chỉ hài lòng, chứ không tự mãn vì còn “non” và trong giới bất động sản vẫn chưa là gì cả. Có được tài sản lớn, mức thu nhập cao từ môi giới, cho thuê nhà nhưng Trần Anh chỉ xem đây là nghề tay trái. Nói về dự định tương lai của mình, Anh cho biết: “Tốt nghiệp đại học, mình sẽ xin làm việc trong lĩnh vực marketing, còn công việc hiện tại chỉ là nghề tay trái mà thôi”.

Thứ Hai, tháng 8 12, 2013

Trang Trần ơi, đừng đi bán bún đậu nữa!

1. Ai cũng có 24h nhưng không phải ai cũng có thảm đỏ!

Bài học đầu tiên mà tôi học được từ anh nhạc sỹ/đồng nghiệp (xin được giấu tên) là nghệ sỹ cần phải có thảm đỏ. Nghệ sỹ là phải lung linh, phải được sự quan tâm hàng đầu mỗi khi xuất hiện cho dù ở bất cứ đâu (xin nhắc lại, ở bất cứ đâu). Nếu không đạt được điều này, thà nghệ sỹ ẩn mình còn hơn là xuất hiện trước công chúng.
Thế nhưng, cho dù nghệ sỹ hay là sinh viên, dù tỷ phú hay là lỡ bước ăn mày cũng chỉ có 24 giờ/1440 phút/86400 giây. Người dùng cũng vậy, họ cũng chỉ có từng đó giây mỗi một ngày không hơn không kém. Nghệ sỹ ngày xưa chỉ có thể xuất hiện trên thảm đỏ trước mặt đại chúng ở ba chỗ : chỗ bày ra thảm đỏ (không quá nhiều người nhìn thấy), trên báo (nhiều người nhìn thấy) và trên TV (rất nhiều người nhìn thấy). Tuy vậy, Internet xuất hiện và thay thế cho tất cả mọi thứ bao gồm báo hay TV. Mối quan tâm của người dùng chuyển hướng sang nhiều thứ khác ít nhiều mới lạ hơn thảm đỏ. Và nghệ sỹ thì vẫn cứ đợi để có dịp ăn mặc đẹp bước lên thảm đỏ một buổi tối nào đó?
Ashton Kutcher trong series nổi tiếng Two and a Half Men
Ashton Kutcher trong series nổi tiếng Two and a Half Men

Ashton Kutcher không nghĩ như vậy. Chí ít thì anh hiểu được vấn đề của Hollywood đối với Youtube là ở chỗ Youtube không có thảm đỏ cho nghệ sỹ. Thảm đỏ là chỉ dành cho nghệ sỹ, không thể dành cho chó/mèo (dễ thương) hay thậm chí là hình ảnh một đứa bé cười ngặt nghẽo được hàng triệu người click vào xem.
Và Ashton Kutcher đi xây dựng thảm đỏ trên Internet. Đầu tiên là cho chính bản thân mình. Chắc chắn ngay đầu tiên khi Kutcher đầu tư vào UStream, anh không thể biết rõ chi tiết mình muốn gì nhưng ít ra anh biết rõ một điều mình là nghệ sỹ và chỗ nào có công chúng thì mình phải xuất hiện ở đó. Đã xuất hiện thì phải ở trên “thảm đỏ” và nếu tấm thảm chưa trải ra thì mình phải kiếm cách trải nó ra.

2.Celeb thì biết gì về Công nghệ mà đầu tư?

Top Sectors for Celebrity Investments - 2007-2013
Các Celeb thường đầu tư vào đâu? – Ảnh: ST

Năm 2007, bản thân các nghệ sỹ thế giới cũng chỉ biết rằng đầu tư vào Internet có nghĩa rằng lập nick trên Twitter và trên Facebook là hết. Năm đó, chắc hẳn các nghệ sỹ Việt Nam cũng chẳng ai mặn mà chuyện ký hợp tác để đưa nhạc của mình lên Zing MP3 hay NhacCuaTui như bây giờ. Thế nhưng, trong 5 năm sau thì số lượng các doanh nghiệp được đầu tư bởi nghệ sỹ (đặc biệt là doanh nghiệp Internet như biểu đồ trên) đã khá nhiều. Ngoài UStream, Ashton Kutcher cùng Guy Oseary (ông bầu của Madonna) có cổ phần trong Summly (mới bán cho Yahoo), SocialCam, DuoLingo, AirBnb, MemSQL, Path, Hipmunk … và thậm chí là cả Skype (đã bán cho Microsoft) lẫn Spotify. Justin Timberlake thì mua lại MySpace đình đám còn một anh chàng Justin đình đám khác là Justin Bieber thì đầu tư vào Stamped (cũng đã được Yahoo mua lại).
Vậy, nghệ sỹ thế giới đầu tư vào những sản phẩm Internet này đơn giản chỉ vì họ có quá nhiều tiền và không biết tiêu tiền vào đâu?
Hệ thống dây chuyền từ nhãn hiệu, celeb, "khán giả" và các đơn vị/công cụ truyền thông
Dây chuyền từ nhãn hiệu, celeb, “khán giả” và các đơn vị/công cụ truyền thông

Hãy quay trở lại với một chân lý “Không có một môi trường truyền thông (media) nào lại có thể tồn tại được nếu không có tiền từ doanh nghiệp”.
Báo chí tồn tại được là do tiền quảng cáo/advertorial. Radio cũng thế, TV lại càng thế. Internet thì sao? Đương nhiên là bạn thấy quảng cáo đầy trên Baomoi.com rồi? Và ai quảng cáo? Là doanh nghiệp quảng cáo. Doanh  nghiệp đương nhiên muốn tiếp cận đúng và càng nhiều càng tốt khách hàng tiềm năng để quảng bá. TV/Radio/Báo giấy/Báo điện tử/Mạng xã hội … là những nơi có nhiều khách hàng tiềm năng của doanh nghiệp, là media để doanh nghiệp có thể đổ tiền vào đó quảng cáo. Celeb cũng có audience, có đối tượng riêng, có fans riêng của mình và ai dám khẳng định rằng nhóm fans này không trùng với đối tượng doanh nghiệp cần quảng cáo. Media cần Celeb vì Celeb có fans và doanh nghiệp cũng cần những đối tượng fans này. Vậy tại sao, Celeb và Media không bắt tay với nhau để cùng nhận tiền quảng cáo từ doanh nghiệp? (họ đã làm từ xửa xừa xưa rồi). Nhưng vậy tại sao, Celeb không tự tạo ra Media (Channels) của mình để có thể nhận được nhiều tiền hơn từ doanh nghiệp?
Và Celeb có thể không biết gì về Công nghệ, nhưng sớm muộn gì Celeb cũng biết rằng Công nghệ  hiện nay (đặc biệt là Internet và thiết bị di động) giúp họ có thể tạo ra các kênh Media dễ dàng hơn thế hệ trước của họ.

3.Nhưng mà đây là Việt Nam cơ mà?

Những người nổi tiếng đôi khi cũng tự mở ra một cơ sở kinh doanh như 1 nghề tay trái
Những người nổi tiếng đôi khi cũng tự mở ra một cơ sở kinh doanh như 1 nghề tay trái – Ảnh minh họa: ST
Khi mà vụ việc chị Siu do đầu tư vào quán cà phê (cùng một số lý do cá nhân khác) đã vỡ nợ 2.5 tỷ đồng thì hàng loạt báo Việt Nam lao vào phân tích việc sao Việt làm nghề tay trái thành bại ra sao. Đáng chú ý nhất là phóng sự “Sao Việt với nghề tay trái” của báo Thanh Niên (hai kỳ – click để đọc kỳ 1 và kỳ 2) liệt kê một loạt nghề tay trái độc đáo của các sao như quán ốc của Đại Nghĩa, bún đậu mắm tôm của Trang Trần, Vua Biển của Đàm Vĩnh Hưng hay thậm chí cửa hàng thời trang cao cấp của cô Lý Nhã Kỳ. Tuyệt nhiên, không ai đầu tư vào Internet cả.
Việc đầu tư hoàn toàn không phải là việc đơn giản xuất hiện (hay post status trên Facebook) như Hà Hồ đang làm với Zalo, với rượu John cùng một lúc. Đầu tư phải như cách của Kutcher với UStream, Timberlake với MySpace hay điển hình nhất với người Việt là Dr.Dre với tai nghe của Beats (can thiệp tới hẳn phần sản xuất để tạo ra sản phẩm của riêng Celeb). Cho dù chấp nhận hay không, Celeb là một phần hiếm có bên ngoài mà con người thông thường chấp nhận đưa vào bên trong suy nghĩ của mình. Nghe nhạc của họ, nhìn ngắm họ, cười khi họ cười, mong chờ tin tức của họ hàng ngày, tin tưởng vào mọi lời họ nói, tin rằng họ hoàn hảo tới mức răng, tóc, quần áo hay thậm chí là lời khuyên của họ về một thứ họ chả biết (như dây cáp điện hay thuốc bổ) cũng là đúng tuyệt đối. Vậy đương nhiên, sản phẩm họ tự tay góp phần xây dựng ắt hẳn cũng sẽ được fans đồng lòng chấp nhận.
Với làn sóng đầu tư năm 2007-2008, hầu như không có bất cứ sản phẩm Internet nào của Việt Nam có sự góp mặt của celeb. Duy nhất có Zing Me trong năm 2009 có được sự ra mắt kèm theo việc celeb tại Việt Nam ủng hộ hoành tráng (có lẽ học được từ bài học của game). Tiếp theo đó, Internet và celeb bắt đầu nâng nhau lên tốt hơn ở Việt Nam với sự xuất hiện của những thế hệ Tâm Tít (là Miss Tầm Tay) hay một loạt hotgirl được Kênh 14 xây dựng lên để khai thác. Nếu nói năm 2013 là năm của Zalo thì người ta cũng vẫn chỉ nhìn thấy việc sử dụng celeb để quảng bá cho sản phẩm ở một mức tinh tế và nhuần nhuyễn hơn so với Zing Me chứ chưa thực sự có sự tham gia của celeb vào sản phẩm.
Trong lúc ấy, Bà Tưng xuất hiện như một ngôi sao sáng chói vì việc đầu tư hình ảnh sexy và dùng Facebook làm kênh phân phối hình ảnh. Thậm chí, Bà Tưng đã soán ngôi của nhiều ngôi sao khác mất bao nhiêu năm mới thành danh trên bảng xếp hạng sao Starbuzz. Tiếc rằng, case của Bà Tưng ít nhiều đang gặp phải sóng gió bởi cách làm nhanh và sử dụng môi trường media không phải của mình nên chỉ có thể tồn tại được trên môi trường đó mà không bước tiếp được ra ngoài. Nói cách khác, Bà Tưng không đầu tư vào Facebook mà chỉ đầu tư vào việc làm sao để mặc ít quần áo nhất mà vẫn không lộ hàng!
Sẽ rất khó nếu bảo Trang Trần ơi, cô đừng bán bún đậu nữa mà đầu tư vào Internet đi, đầu tư vào các startup đi. Internet Việt Nam vẫn cần tìm ra những người tiên phong như Ashton Kutcher – vừa có chân trong giới showbiz lại vừa sẵn sàng xắn tay nói chuyện với đám công nghệ. Internet Việt Nam cũng cần những sản phẩm được ‘đo ni đóng giày’ cho đúng giới celeb. Nhận thức được, làm được thì mới nghĩ được tới chuyện xây ‘thảm đỏ’ cho mình ở khắp mọi nơi. Còn bây giờ, họ rất dễ bị những ngôi sao scandal như Bà Tưng hay một cô bé nhỏ dễ thương như Phương Mỹ Chi chiếm ngôi. Còn bây giờ, sau tấm thảm đỏ kia có thể là cá ngừ, có thể là ốc hương, có thể là bún đậu và cũng có thể là nợ nần đang đón chờ.
*Lưu ý : Tác giả tôn trọng mọi ngành nghề lao động và không hề khuyến khích việc phân biệt ngành nghề nào là sang trọng hơn ngành nghề nào. Đối với cá nhân tác giả, lao động luôn cao quý. Bất cứ một phần nào trong bài viết này khiến người đọc suy nghĩ về chuyện phân biệt ngành nghề đều do lỗi không cố ý của tác giả.

Chủ Nhật, tháng 8 11, 2013

Điểm mặt những ông trùm 'đứt gánh' đường học hành

Trong xã hội hiện nay, có thể việc sở hữu một tấm bằng Đại học sẽ làm cho con đường sự nghiệp của bạn dễ đi hơn, thế nhưng, dĩ nhiên đây không phải là cách duy nhất để đạt đến thành công. 10 nhân vật được giới thiệu trong khuôn khổ bài viết là minh chứng cho việc nếu bạn có năng lực, đủ đam mê và lòng dũng cảm để theo đuổi những gì bạn thích, thành công sẽ đến.
 1. Steve Jobs - Đồng sáng lập, cựu CEO Apple
Steve Jobs - Đồng sáng lập, cựu CEO Apple
 Steve Jobs, vị phù thủy công nghệ tài ba, có thể nói là một trong những người có ảnh hưởng lớn nhất đến ngành công nghiệp điện tử, vi tính. Từ khi mới lọt lòng, mặc dù quyết định không nuôi con, thế nhưng, mẹ đẻ của ông luôn đặt ra một tiêu chuẩn cho bất cứ ai muốn nhận nuôi Jobs đó là chắc chắn phải tạo điều kiện cho ông vào học một trường Đại học.
Năm 1972, Jobs ghi danh học tại Đại học Reed. Tuy nhiên, chỉ sau một học kì ngắn ngủi, ông đã quyết định thôi học. Năm 1976, Jobs thành lập thương hiệu Apple trong một chiếc ga-ra bé nhỏ cùng Wozniak. Apple nhanh chóng giành được nhiều sự chú ý từ cộng đồng và phát triển chóng mặt.
Trải qua rất nhiều những thăng trầm trong sự nghiệp, thậm chí có lúc ông phải rời khỏi chính công ty một tay mình đã xây dựng, Steve Jobs vẫn gắn bó với Apple và mang đến cho thế giới rất nhiều sản phẩm tuyệt vời chưa từng có.

2. Bill Gates - CEO Microsoft

Bill Gates - CEO Microsoft
 Bill Gates vào học tại Đại học Harvard mùa thu năm 1973. Hai năm sau, ông bỏ học để thành lập Microsoft cùng với người bạn của mình Paul Allen.
Bill Gates luôn có mặt trong danh sách những người giàu nhất thế giới và khối tài sản ông đang nắm giữ có giá trị lên tới 72,7 tỷ USD. Bill Gates nổi tiếng với vai trò là một doanh nhân, nhà viết sách và một nhà hoạt động từ thiện nhiệt tình.

3. Mark Zuckerberg - CEO Facebook

Mark Zuckerberg - CEO Facebook
Khi đang theo học năm thứ Hai tại trường Đại học Harvard, Mark đã quyết định bỏ học và tạo ra Facebook, một đế chế mạng xã hội không có đối thủ hiện nay với hơn 1 tỷ người dùng.
Năm 2007, nhờ Facebook, Mark ghi tên mình vào danh sách những tỷ phú nước Mỹ lúc bấy giờ. Facebook về sau dính vào không ít những sự vụ pháp lý liên quan đến bản quyền, thế nhưng dưới bàn tay lèo lái vững vàng của vị CEO trẻ tuổi tài ba, mạng xã hội này hiện vẫn không hề có dấu hiệu thoái vị khỏi ngôi vương sân chơi các mạng xã hội trong tương lai gần.

4. Daniel Ek - Người sáng lập Spotify

Daniel Ek - Người sáng lập Spotify
 Daniel Ek là người sáng lập của một trong những dịch vụ cung cấp nhạc số lớn nhất thế giới Spotify. Ông chưa bao giờ có trong tay một tấm bằng đại học bởi mặc dù đã ghi danh vào Học viện Công nghệ Hoàng gia KTH, ông đã không hoàn thành việc học của mình tại đó.
Công ty của Ek hiện nay được định giá lên tới 4 tỷ USD và tài sản ròng của ông cũng chạm ngưỡng 310 triệu USD.
Ek tạo ra công ty đầu tiên khi mới chỉ 14 tuổi vào năm 1997. Trong quá khứ, ông đã từng là CEO của µTorrent.

5. Arash Ferdowsi - Đồng sáng lập DropBox

Arash Ferdowsi - Đồng sáng lập DropBox

Arash Ferdowsi, người mang trong mình hai dòng máu Iran và Mỹ, quyết định bỏ học khi anh đang ở năm cuối trường đại học danh tiếng MIT để tập trung vào thứ anh thực sự quan tâm, Dropbox. Với tài sản được ước tính vào khoảng 400 triệu USD, Ferdowsi hiện đang nắm giữ vị trí đồng sáng lập của dịch vụ này.
Ferdowsi và bạn mình Drew Houston bắt đầu thực hiện dự án Dropbox tại trường đại học và nhanh chóng nhận ra những tiềm năng to lớn của nó. Dropbox nhanh chóng thu hút tới 45 triệu người dùng chỉ trong khoảng thời gian 4 năm và hiện nay đã trở thành một trong những dịch vụ lưu trữ điện toán đám mây được yêu thích nhất thế giới.

6. Matt Mullenweg - Người sáng lập Wordpress

Matt Mullenweg - Người sáng lập Wordpress

Matt Mullenweg chính là người đã phát triển nền tảng mở và miễn phí WordPress, nền tảng đang được sử dụng bởi 16% website trên thế giới.
Mullenweg quyết định thôi học tại Đại học Houston năm 2004 bởi sau khi anh bắt đầu viết những đoạn mã đầu tiên cho WordPress vào năm 20 tuổi, anh đã nhận được quá nhiều lời mời gọi từ các công ty công nghệ.

7. Jerry Yang - Đồng sáng lập Yahoo! Inc.

Jerry Yang - Đồng sáng lập Yahoo! Inc.
 Jerry Yang, cựu CEO và đồng sáng lập Yahoo! đã từng bỏ ngang chừng khi đang theo học chương trình Tiến sĩ tại Đại học Stanford để chuyên tâm dựng lên đế chế Internet một thời Yahoo!.
Yang rời Đài Loan tới San Jose, California cùng với mẹ và anh năm ông lên 10. Tại đây, Yang đã hoàn thành bằng Cử nhân rồi sau đó là bằng Thạc sĩ của Đại học Stanford.
Trong lúc này, ông đã cùng với bạn học của mình David Filo tạo ra một website mang tên gọi “Jerry and Dave's Guide to the World Wide Web” như một danh bạ chứa địa chỉ các trang web cho người dùng dễ dàng định hướng khi tham gia Internet hơn. Đây chính là tiền thân của Yahoo! mà chúng ta vẫn thấy hôm nay. Về sau, website này nhận được sự ủng hộ to lớn từ người dùng, cả Yang và Filo đều ngưng việc học lại để tập trung cho dự án.

8. David Karp - Người sáng lập Tumblr

David Karp - Người sáng lập Tumblr
 Có lẽ ít người biết David Karp, tác giả của Tumblr – trang mạng được truy cập nhiều thứ 9 tại Hoa Kỳ, lại chưa bao giờ tốt nghiệp phổ thông.
Karp cho hay từ lâu anh đã rất quan tâm đến mảng tumbleblogs (một thể loại blog ngắn) và sau một thời gian dài chờ đợi một nền tảng blog như thế được phát triển, anh quyết định tự phát triển một dịch vụ của riêng mình. Chỉ sau 2 tuần ngắn ngủi được giới thiệu đại trà, Tumblr đã thu hút đến 75.000 người dùng.
Vào ngày 20 tháng Năm năm nay, Yahoo! chính thức tuyên bố về việc mua lại Tumblr, tuy nhiên, Karp vẫn tại vị ở chức danh CEO.

9. Dean Kamen - Nhà phát minh của Segway

Dean Kamen - Nhà phát minh của Segway
 Nhà phát minh của Segway, Dean Kamen theo học tại Học viện Worcester Polytechnic trong vòng hai năm trước khi quyết định thôi hẳn.
Hiện nay, ông đang nắm trong tay hơn 80 bằng sáng chế. Một trong những phát minh nổi tiếng nhất của ông là chiếc xe đặc biệt Segway PT. Cụ thể, đây là phương tiện hoạt động theo cơ chế tự cân bằng nhờ hệ thống máy tính, động cơ và con quay hồi chuyển đặt bên trong xe. Mặc dù chỉ có hai bánh thế nhưng, Segway PT luôn đạt được thế cân bằng và người dùng chỉ cần ngả người về trước hoặc sau để điều khiển xe tiến hoặc lùi.

10. Jack Dorsey - CEO Twitter

Jack Dorsey - CEO Twitter
 Jack Dorsey, người sáng lập ra Twitter đồng thời là CEO của Square, một công ty thanh toán qua di động, đã không bao giờ hoàn thành khóa học của mình tại trường Đại học New York.
Năm 2008, ông được liệt vào danh sách 35 người tiên phong của thế giới dưới tuổi 30 bởi MIT Technology Review.
Năm ngoái, Jack Dorsey cũng vinh dự nhận giải thưởng “Người tiên phong của năm lĩnh vực công nghệ” do tạp chí danh tiếng Wall Street Journal trao tặng.
Phía trên là danh sách 10 tỷ phú công nghệ thành công mặc dù bỏ học. Tuy nhiên, xin hãy nhớ rằng không phải bất kì ai bỏ học cũng có thể thành công ngoài dự kiến, phần lớn sinh viên bỏ học đều hối hận với quyết định của mình và phải chấp nhận làm những công việc với đồng lương thấp kém. Đại học không phải là con đường duy nhất dẫn tới thành công nhưng nó là con đường ngắn nhất và đơn giản nhất đối với bất kì ai.
Theo http://www.techz.vn

Cô nàng bỏ đại học, thu nhập hơn 200 triệu một tháng

Bùi Thị Phương hiện sở hữu 4 trung tâm Anh ngữ , 1 nhà hàng Pizza và quán ăn sinh viên.Bỏ ngang ĐH Ngoại thương khi chỉ còn ít thời gian nữa là tốt nghiệp, Bùi Thị Phương quyết tâm đi theo con đường kinh doanh không bằng cấp. Suy nghĩ táo bạo của cô gái trẻ đã gây sửng sốt cho rất nhiều người.
Phương đã chứng minh quyết định của mình là đúng khi hiện tại bạn đang sở hữu chuỗi cơ sở kinh doanh với thu nhập thuộc “khủng” mỗi tháng. Phương còn ước mơ trở thành nữ tỷ phú Bill Gates của Việt Nam và tham gia nhiều hoạt động từ thiện.
Ngoại thương, bỏ đại học
Hi Phương, từ đâu bạn lại có niềm đam mê kinh doanh lớn như vậy?
- Từ năm nhất đại học. Mình ghét cảnh lên trường chém gió, mình cũng không thích nói chuyện phiếm linh tinh cho vui. Mình dành thời gian nhiều để gặp gỡ những người lớn tuổi hơn mình, đã ra trường và hỏi về sự thật của việc học đại học.
Không có một câu trả lời nào rõ ràng mà mình nhận được. Chỉ có một sự thật là chính các anh chị ấy cũng rất khốn khổ với công việc hiện tại hoặc chưa tìm được việc làm. Mình quyết định tự lo cho bản thân từ khi đó mà không quan trọng hóa cái danh đại học nữa. Dù FTU lúc đó là cả một sự tự hào.
- Quyết định không lấy bằng đại học để kinh doanh của bạn nhận được phản ứng như thế nào?
- Một môn học trên trường của mình lấy mất của mình 3 tiếng: lúc chém gió, lúc nghe vật vờ, lúc nghĩ linh tinh, lúc ngủ… mình chả học được gì nhiều. Nhưng với 3 tiếng đó gặp một người trưởng thành, mình có thêm bao nhiêu kinh nghiệm dùng được. Mọi người đều nói cố mà học nốt, phí, tiếc nhưng mà đi học mất thời gian của mình thì còn tiếc hơn.
Khi mới kinh doanh bố mẹ mình rất sốc, chửi mắng tơi bời kiểu “nuôi cho mày ăn học tử tế, đã từng làm rạng danh cả họ, giờ đi làm con buôn xấu mặt tao’’. Mình đã ngồi tâm sự với ba mẹ về lý do mình từ chối lấy bằng đại học nhưng không tác dụng nên vẫn quyết âm thầm làm. Bố mẹ cắt luôn tiền chu cấp đi học là 2,5 triệu/tháng. Lúc đó, mình cũng không sợ vì mình biết mình có thể tự nuôi lấy thân.
- Công việc kinh doanh hiện tại của bạn phát triển thế nào?
- Hiện tại mình tập trung vào lĩnh vực đào tạo là chính. Trung tâm ngoại ngữ của mình thành lập vào năm 2012 và hiện tại có 4 cơ sở ở Hà Nội. Trong 2 tháng tới mình sẽ xây dựng thêm trong Sài Gòn. Mục tiêu của mình là xây dựng trung tâm ở 63 tỉnh thành trong cả nước trong vòng 3-5 năm tới.
Hiện mình cũng đang sở hữu một nhà hàng Pizza, mỳ Ý và quán cơm gần trường ĐH Ngoại thương.
 - Với rất nhiều trung tâm tiếng Anh lớn và uy tín như hiện tại, bạn làm gì để tạo nên sự khác biệt?
- Mình định hướng trung tâm theo hướng đào tạo phát âm chuẩn và giao tiếp bài bản không TOEIC không IELTS. Đặc biệt hơn tụi mình cam kết bằng văn bản hoàn lại 100% học phí nếu không đạt kết quả đầu ra.
Mình chú trọng xây dựng văn hóa thân thiện, các học viên đi học phải vui, học được nhiều thứ, để xả stress chứ không  phải học theo kiểu gồng mình. Hiện tại mình cũng tổ chức những lớp học ngữ pháp miễn phí và lớp học miễn phí cho sinh viên nghèo.
Ngoại thương, bỏ đại học
- Thu nhập hàng tháng của bạn thế nào nhỉ?
- Cũng ở mức khá mà thôi. Mình cũng không có con số chính xác nữa, có tháng được 7-10 ngàn đô nhưng có tháng được tới 15 ngàn đô.
Mình có mong muốn sẽ giúp được nhiều người và làm từ thiện nên việc thu nhập này cũng góp một phần vào mong muốn ấy của mình.
- Người ta vẫn bảo, kinh doanh cần có sự mạo hiểm. Với bạn thì sao?
- Những người luôn sợ thì sẽ nghĩ là mạo hiểm. Người không sợ lại nghĩ là chẳng có gì mạo hiểm cả. Còn với mình, học đại học để ra trường không biết làm gì mới là mạo hiểm. Nhiều lúc thất bại cũng là một bài học, kinh nghiệm quý giá cho bạn về sau.
 - Là một người trẻ thành công, bạn chia sẻ gì với bạn bè đồng trang lứa?
- Mình muốn nói cho các bạn thế hệ 95, nếu muốn được làm gì đó to tát thì hãy gạt bỏ hết quá khứ, coi như mình không có gì. Đừng quan trọng quá vào tấm bằng đại học vì nó sẽ vô hình ngăn cản con đường đi của mình.
Hãy học hỏi, trải nghiệm và biến nó thành kỹ năng của mình. Đây là giá trị vô giá mà có thể dùng bất cứ đâu. Đừng sợ sai, đừng hoang mang về con đường phía trước. Các bạn giỏi hơn những gì mình nghĩ, chỉ cần tự tin nhìn thế giới với cái nhìn rộng mở và không ngừng học hỏi thì các bạn sẽ có được cái mình muốn.
- Bạn nghĩ sao khi những bạn nam lo ngại về người nữ giỏi hơn mình cả về công việc lẫn tài chính?
- Việt Nam 86 triệu dân, gần 1 nửa là nam giới. Lo gì không có người giỏi hơn mình (cười). Với lại tới một mức nào đó cái sự giỏi hơn không được đo bằng số tiền kiếm được, quy mô kinh doanh nữa mà là sự đồng điệu về trí tuệ, suy nghĩ mới là quan trọng.
- Ngoài kinh doanh bạn có niềm đam mê nào khác?
- Mình đam mê làm từ thiện.
Mình đam mê một gia đình. Thực ra là dù tham vọng lắm lắm nhưng mình vẫn đặt gia đình là số 1. Người ta kiếm tiền chỉ để mua cái sự vui vẻ, thoải mái mà chung quy lại là hạnh phúc. Có tình yêu và hạnh phúc là sẽ có nhiều nhiều cái tiếp theo nữa. Gia đình là bệ phóng mà. Mình không nghĩ cứ đơn phương độc mã tới 28 -30 tuổi là sẽ thành công và giàu có hơn.
 Ước mơ trở thành một tỷ phú như Bill Gates của bạn hình thành như thế nào vậy?
- Thực ra nó xuất phát từ  mong muốn làm từ thiện, cụ thể là xây trường mồ côi. Từ nhỏ mình đã bị trẻ con hấp dẫn và mình tin những đứa trẻ mồ côi là những đứa trẻ đặc biệt. Mình muốn xây mái ấm cho chúng nó.
Bất kì điều gì khác thường một chút sẽ bị nói là quái dị, ngông cuồng thay vì dùng từ cá tính. Mình chả quan tâm ai đó nghĩ gì lắm. Tập trung làm việc của mình ngày càng tốt hơn chứ việc gì cứ phải sống uốn mình theo dòng chảy của xã hội.
- Dự định sắp tới của bạn?
- 2 tháng tới là thời điểm mình dự định đưa cơ sở kinh doanh mới vào Sài Gòn. Mục tiêu của mình từ giờ tới cuối năm sẽ xây ít nhất 2 cơ sở trong đó.
Ngoài ra mình dự tính sẽ xuất bản cuốn sách đầu tay vào cuối năm. 2 năm nữa sẽ thực hiện dự án mình đã ấp ủ lâu nay đó là trường dạy kỹ năng.
Lý lịch trích chéo:
Tên đầy đủ: Bùi Thị Phương
DOB: 22/6/1989
Sở thích: Lang thang một mình; Nghe nhạc không lời.
Quan điểm sống:  Sống là phải tạo được giá trị cho bản thân và cho xã hội.
  Theo Ione

Sau lưng cô nàng thu nhập 200 triệu là đại gia?

Một ngày sau khi đăng tải bài báo "Cô nàng bỏ ĐH, thu nhập 200 triệu đồng mỗi tháng" đã nhận được hàng trăm ý kiến khen ngợi về ý tưởng táo bạo, nhưng cũng nhiều tranh cãi...
Dám nghĩ, dám làm - nhưng...
Xung quanh hàng trăm comment khen ngợi Bùi Thị Phương dám nghĩ, dám làm cũng có nhiều ý kiến ngược.
Ngoại thương, bỏ học, 200 triệu, đại học, đại gia
Bạn đọc Huy Vu 70 (huyvu70@...) cho rằng, em đang chém gió. Em này không hiểu gì về kinh doanh. Em đang làm công việc kinh doanh nhưng em lại không có tiền. Vậy tiền đâu để mở các cơ sở kinh doanh?
Trong khi đó bạn đọc Longtime (acndnpc@...) khen ngợi, bạn Phương quá giỏi và táo bạo. Vì không phải ai cũng dám bỏ học để theo đuổi đam mê cá nhân.
Độc giả Phạm Huy (ng4ym4icm3n@...) tiếp lời: "Chị hơn người khác ở chỗ chị khác người. Chị dám làm, không phủ nhận việc làm của chị là sai nhưng mà không phải ai cũng thành công chị ạ..."
Bạn đọc DiemMy (mypld@...) nhìn nhận: "Bạn giỏi, thông minh, chăm chỉ, năng động là điều không bàn cãi. Dám nghĩ dám làm, gặt hái được một số thành công bước đầu là sự thật. Có điều đọc thông tin về bạn ấy tôi thấy số phần trăm "nổ" ở đây là tương đối lớn, chắc khoảng 40-50%."
"Tôi từng làm trung tâm tiếng Anh, nay đã sang nhượng lại. Thu nhập 1 tháng của 1 trung tâm quy mô như trung tâm của bạn không thể quá 200 triệu trong tháng cao điểm. Bạn trẻ và tài năng - tôi không phủ nhận, nhưng có lẽ bạn chưa học hành đến nơi đến chốn nên chưa kiểm soát được phát ngôn. Muốn thành công, phải học hỏi" - lời độc giả DiemMy.
Độc giả Tuấn Anh (tuananh@...) cho rằng, bạn là một người năng động trong làm ăn. Thật khó tìm được người trẻ nào năng động, dám nghĩ dám làm như bạn. Tôi thật khâm phục bạn. Tuy nhiên, việc học hành đến nơi đến chốn nhiều khi còn hỗ trợ cho việc làm giàu chứ có gây trở ngại gì đâu.
Từ email Nguyenluan4@...gửi đến bạn Phương lời chúc thành công. Tuy nhiên, độc giả này tỏ ra không ủng hộ việc dừng học hành và đánh giá chủ quan về học tập như vậy. Việt Nam cũng có những người phát tiết tinh hoa sớm tự tin sớm quá sau đó cũng không đến đâu cả. Bạn nên tiếp tục học lên...
Có học vẫn hơn
Độc giả Minh Hằng (minhhangnhim@...) cho rằng: "Không tốt nghiệp ĐH cũng không sao, nếu bạn chọn một định hướng kinh doanh khác. Nhưng tham gia vào đào tạo (đào tạo ngoại ngữ ) mà người đứng đầu không tốt nghiệp ĐH thì e là không ổn."
"Bạn muốn thành công lớn và bền vững hơn nữa phải luôn không ngừng học trong trường lớp và thực tế. Tôi tin bạn sẽ thành công nhiều hơn nữa" - độc giả Lê Nam (Namlv.nita@...) đưa lời khuyên.
Độc giả Nguyễn Trọng Khánh Toàn (khanhtoanarch@...) nhìn nhận: Em có thể bỏ học nhưng vẫn thành công, tôi đánh giá cao khả năng của em! Nhưng em đừng lấy việc bỏ học giữa chừng để tự hào làm nền cho thành công hiện tại. Nếu như lớp trẻ lấy "tấm gương" của em ra để đi theo thì xã hội sau này sẽ ra sao?"
Độc giả Minh Song (dosong95@...) cho hay, trên thế giới, ở các nước tiên tiến chất lượng ĐH rất tốt, nhưng lại có những người không cần bằng ĐH mà vẫn trở thành tỉ phú như người sáng lập FaceBook , Steve Job ... Tất cả đều là do ý trí, nghị lực dám nghĩ dám làm của con người.
"Cách bạn ấy học là học mà làm, làm mà học - chứ không phải sống theo kiểu phi thực tế" - lời độc giả Song. Dù cho có tấm bằng ĐH của một trường danh giá mà năng lực không có thì sớm muộn gì cũng bị out ra ngoài và loay hoay về kế sinh nhai....
Trường học chỉ dạy lý thuyết suông
Lý do nhiều độc giả đứng về phía "nhân vật chính" và ủng hộ suy nghĩ dám làm của Phương là vì quan niệm: Học ra không áp dụng được gì trong thực tế.
Ngoại thương, bỏ học, 200 triệu, đại học, đại gia
Độc giả Trần Mạnh Tùng (Tungtrandspl@...) nhìn nhận, bạn đã thực sự trở thành người chủ doanh nghiệp nhỏ. Đúng như nhiều sách dạy về kinh doanh nói: Trường học chỉ dạy chúng ta trở thành người làm công ăn lương... chứ không dạy chúng ta cách làm chủ.
"Thực tế như Bill Gates là một minh chứng. Bạn phải làm được như vậy để chứng minh cho nền giáo dục toàn lý thuyết suông này" - bạn đọc nguyễn minh đức (mlvanduc@...) kỳ vọng.
Rồi độc giả Trân Thuc (dapdass@...) dẫn minh chứng từ bản thân: "Tôi đã từng gồng mình để lấy bằng ĐH, sau đó không dùng đến nó và cảm thấy tiếc quãng thời gian đi học vô ích đó. Đi làm hai năm nhưng không khá được, tôi bỏ việc và vay vốn từ gia đình để khởi bắt đầu kinh doanh lĩnh vực không liên quan đến chuyên môn được đào tạo. Thật lạ, trong khi mọi người nghĩ rằng tôi quá mạo hiểm thì tôi lại không chút lo lắng. Kết quả tôi thành công ngay sau khi bắt đầu 6 tháng, hiện thu nhập ở mức cao."
"Phương là người thành công. Qua cách trả lời phỏng vấn tôi thấy bạn đúng là người có tố chất kinh doanh, tôi tin bạn sẽ đạt mục tiêu của mình" - độc giả Trần Thuc chia sẻ.
Độc giả Nga Vu (Ngavuhang@...) nên quan điểm, theo mình thì có nhiều con đường để học, đâu nhất thiết là phải ngồi trên ghế nhà trường. Mọi sự tìm tòi đều có giá trị riêng.
"Những người giỏi thật sự thì không cần bằng cấp. Tôi đã tốt nghiệp ĐH nhưng vẫn loay hoay tìm một công việc có thể nuôi sống được bản thân bởi vì tôi không giỏi và có bản lĩnh như bạn" - độc giả Mai Hoa(thuphuongvt@...) nhìn nhận.
Đằng sau em là đại gia?
Bạn đọc Thùy Dương (thuyduongpt.nv@...) đặt vấn đề, bạn kinh doanh lớn như vậy thì lấy tiền đâu đầu tư. Chắc phải có đại gia hậu thuẫn?. Mình không tin bạn: tay trắng + trí tuệ = thành công.
Đồng quan điểm - độc giả Phú (alala123456@...) cho rằng, chắc bạn được gia đình hay ai đó giúp đỡ chứ không thể tay không bắt giặc. Nhưng bạn nên học tính cách của người Nhật. Ở trong Sài Gòn có nhiều bạn không học ĐH nhưng kiếm tháng 300-400 triệu mà chưa nổ như thế.
Độc giả Nguyễn Phát Tài (phattainguyen_72@....) nhìn nhận, mỗi người có một quan điểm, điều kiện và hoàn cảnh khác nhau. Hãy linh hoạt hơn với cuộc sống, nhưng không phải tất cả ai cũng làm theo bạn Phương đâu nhé nếu không Việt Nam sẽ không còn Trường ĐH nào tồn tại và cũng toàn "Bill Gates" không bằng cấp làm việc theo kiểu ăn may.
Độc giả Bùi Trần Linh (buitranlinh@...) thắc mắc: "Bạn có cho rằng việc BỎ HỌC GIỮA CHỪNG mâu thuẫn với việc BẠN đã rất cố gắng trong những năm học ở phổ thông để đến với TRƯỜNG ĐH BẠN ĐÃ HỌC, ngay từ buổi nhập học đâu tiên: Tâm trạng của Bạn thế nào? Lúc đó bạn có ý tưởng này không? "
"Là một người kinh doanh, lớn tuổi hơn bạn và cùng họ BÙI...tôi khuyên bạn dù thế nào đi chăng nữa hãy chứng tỏ mình là MỘT NGƯỜI ĐÃ TỪNG ĐI HỌC. Cái gì cũng phải CÓ TRƯỚC mới CÓ SAU bạn ạ!" - độc giả Linh nói. 
Ở góc nhìn khác, độc giả Tuấn (minhtuan2904@...) cho rằng, thông tin thì không rõ ràng, mở trung tâm dạy tiếng Anh là trung tâm nào? Bạn ấy đã có những bằng cấp gì về tiếng Anh để phục vụ cho trung tâm?
"Báo chí chỉ nhìn một phía, chỉ đưa những bề nổi huy hoàng. Cái chúng tôi muốn thấy là những thất bại, những bài học kinh nghiệm từ việc làm giàu, chứ không phải là những câu nói suông không số liệu...." - độc giả Tuấn khái quát.
  • Nguyễn Hiền